Cả nhà Tần Ngộ vội vàng rời đi. Hắn tận dụng thời gian bàn giao công việc sau đó thông báo cho bạn bè và mang theo người nhà xuất phát.
Lúc ở trên xe ngựa hắn mới có thời gian đọc thư Trương Hòa và nhà họ Hoắc gửi cho mình. Tần Ngộ đọc nhanh như gió và kết hợp hai phong thư thì cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao mình lại bị phái tới địa phương để làm quan.
“Phu quân, thư nói gì đó?”
Tần Ngộ cười cười: “Ta coi như gặp họa được phúc.”
Trên thư nói tri phủ Kiềm Châu tham ô, lừa trên gạt dưới, hại chết hơn 10 mạng người. Người nhà của người bị hại tức giận nên không quản ngàn dặm xa xôi chạy tới kinh thành tố cáo. Tri phủ Kiềm Châu và thuộc hạ đều bị bắt quy án.
Sau đó phe phái của Thái Tử đề cử Tần Ngộ làm đồng tri của Kiềm Châu.
Đồng tri là chính ngũ phẩm, xem như cho hắn được thăng một bậc.
Bề ngoài thì cái này có vẻ tốt cho Tần Ngộ nhưng sau đó phe của Thái Tử sẽ đẩy một người của mình tới làm tri phủ, như thế là đủ ép Tần Ngộ không ngóc đầu lên được.
Cũng không phải Thái Tử có thù hận gì với Tần Ngộ mà chỉ có thể trách hắn xuất thân bình dân nhưng lại nổi bật quá. Mấy năm nay hắn thăng quan nhanh chóng khiến người khác hâm mộ, nhưng ngoài nhà họ Hoắc thì hắn chẳng có quan hệ thân thiết với ai khác.
Nói thông tục một chút thì Tần Ngộ không chọn phe mà vẫn giữ thế trung lập. Chẳng qua hắn từng cứu Hoắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1862802/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.