Sau kỳ nghỉ đông, quan lại quay trở về và lên triều. Tâm tình của họ vẫn còn chưa kịp điều chỉnh lại sau kỳ nghỉ thì đã thấy Thiên Tử phát một bộ sách.
“Tri Bất Tẫn?”
Rồi họ nhìn tên người biên soạn, Tần Ngộ? À, Tần Ngộ!
Tần Ngộ cứ thế biên soạn xong một bộ sách rồi ư? Hiệu suất này có phải cao quá hay không?
Nhanh như vậy đã hoàn thành vậy chắc không tốt lắm đâu. Mọi người mang theo tâm lý bới lông tìm vết và mở bộ sách ra đọc. Sau đó hầu hết đều từ bỏ việc tìm lỗi. Bộ sách này của Tần Ngộ chủ yếu về kinh và sử.
Về phương diện lịch sử, Tần Ngộ rất khách quan, cũng không mang theo quá nhiều cảm xúc. Còn về phần kinh nghĩa thì quả thực không tồi. Ít nhất thì với trình độ của họ chắc chắn sẽ không tìm thấy sai lầm nào.
Phải xem đám đại nho có tìm được lỗi nào không. Bọn họ chỉ cần xem kịch vui là được.
Bởi vì có bộ sách này nên tên tuổi của Tần Ngộ bắt đầu lưu truyền trong kinh thành. Và vì hắn từng học ở thư viện Thanh Khê nên bên kia cũng dùng cách nào đó để lấy được mấy bộ sách. Đến tận lúc này thanh danh của Tần Ngộ ở Kim Lăng đã coi như tích lũy đủ và chỉ trong một đêm đã thổi khắp Kim Lăng.
Trong khoảng thời gian ngắn nhà họ Tần nhận được không ít thiệp xin gặp. Trương thị cũng không dám ra cửa, người hầu cũng phải đi cửa sau để ra ngoài mua đồ ăn.
Ở Hàn Lâm Viện, cứ vài bước Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1862811/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.