Việc ở Nghiệm phong tư không lớn không nhỏ nhưng người nên biết đều biết hết.
Thiên Tử xoay cái nhẫn ban chỉ trên ngón cái, vẻ mặt thâm sâu: “Hắn cũng thực quả quyết.”
Bên cạnh là Vương Khoan cúi đầu yên lặng.
Lý Phi về đến nhà thì được Lý các lão gọi tới nói chuyện, Ông ấy hỏi công việc sau đó nhắc tới Tần Ngộ.
“Thật đúng là hậu sinh khả uý.” Lý các lão thở dài.
Có một số việc nghĩ thì dễ nhưng làm mới thấy khó. Tuy Tần Ngộ đã tới Lại Bộ được non nửa năm nhưng vẫn là người mới. Mà người mới đối mặt với người cũ thường sẽ có sợ hãi theo bản năng. Người bình thường sẽ lựa chọn nhịn khi bị đồng nghiệp gây hấn, về sau tránh xa chút là được. Kể cả là kẻ nóng tính cũng lập mưu trước rồi mới hành động.
Nhưng ai ngờ một người xưa nay ôn hòa như Tần Ngộ lại chỉ mất vài ngày đã ra đòn phản công, và đánh trúng điểm yếu, vừa nhanh vừa tàn nhẫn.
Mà trong sự kiện này người nhảy nhót hăng nhất lại là Hà chủ sự, còn Tần Ngộ thì núp phía sau không lộ diện mấy. Văn nhân không thích người quá hung hăng, khụ khụ, trừ ngôn quan ra.
Đại đa số văn nhân dù bên trong nghĩ sao thì bề ngoài vẫn thanh cao, nho nhã, ôn tồn. Những kẻ cậy tài khinh người, hành vi ph.óng đ.ãng đều bị gọi là ngông cuồng.
Lần này mặt mũi và lợi ích đều thuộc về Tần Ngộ. Lý Phi rũ mắt, “Tùy Chi quả thực có bản lĩnh.”
Lý các lão cười nói: “Nếu là cháu ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1862826/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.