Sau khi trở về, Tần Ngộ kể việc này cho mẹ nghe thế là hai mẹ con cùng thảo luận.
Hiện tại Trương thị cũng không còn khúc mắc mâu thuẫn với trong tộc như trước kia nên sau khi nghĩ nghĩ bà nói: “Hay con chọn hai người đi cùng chúng ta lần này, sau khi tới kinh thành thì để Tú Sinh dạy dỗ họ.”
Tần Ngộ sửng sốt sau đó ảo não đấm đấm cái trán. Đây đúng là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
Tần Ngộ bất đắc dĩ cười nói: “Lúc ấy con cũng cứ nghe tộc trưởng và mọi người nói mà không nghĩ ra biện pháp đơn giản như thế.”
Trương thị rất vui vì tuy đây là việc nhỏ nhưng bà vẫn giúp được con.
Vì thế Tần Ngộ xử lý tốt chuyện ở quê, lúc trở về kinh thành ngoài mẹ hắn và Tần Tú Sinh thì hắn còn mang theo cháu của một ông lão trong tộc và một đứa nhỏ mồ côi của nhà họ Tần.
Đứa nhỏ kia năm nay mới chỉ 11 tuổi, cha qua đời, mẹ lấy người khác, ông bà nội ép chú bác trong nhà nuôi dưỡng hắn nhưng cũng chỉ không chết đói mà thôi.
Tộc trưởng thương cho đứa nhỏ nên làm chủ đề cử hắn đi cùng Tần Ngộ, coi như cho hắn một cơ hội thay đổi vận mệnh. Còn kết quả thế nào phải xem Tần Ngộ quyết định.
Cháu của một ông lão trong tộc thì 14 tuổi, nhìn rất nhanh nhẹn, tên là Tần Nhất An. Đứa nhỏ mồ côi tên là Tần Tiểu Sơn. So sánh hai đứa với nhau thì cậu nhóc này chất phác hơn nhiều, nhưng lại chịu được khổ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1862912/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.