Quỳnh Lâm Yến được tổ chức trong cung với núi giả, nước chảy, trăm hoa đua nở. Thi thoảng sẽ có tiếng chim lảnh lót vang lên, quả thực rất xứng với ý xuân dạt dào.
Người hầu đã sớm dọn bàn dài, trên đó là đồ dùng được sắp xếp phù hợp với thứ tự và vị trí.
Tần Ngộ cũng không tới quá muộn. Tuy các thí sinh đã đông đủ nhưng giữa sân chỉ có vài vị quan viên. Tần Ngộ bước chân nhanh hơn và đi vào giữa đám người.
“Tần đại nhân.” Tần Ngộ bị người ta gọi lại.
Hắn ngước mắt và phát hiện là Công Bộ thượng thư thế là vội chắp tay hành lễ. Công Bộ thượng thư đỡ tay hắn và nói: “Tần đại nhân không cần khách sáo. Vừa rồi bản quan tìm ngài suốt.”
Tần Ngộ tỏ vẻ xin lỗi.
Công Bộ thượng thư cười khanh khách nói: “Tần đại nhân dùng một câu là đuổi ta đi hả?”
Tần Ngộ hiểu ý và gọi người mang rượu tới sau đó ngửa đầu uống cạn trước mặt Công Bộ thượng thư. Hắn còn tự tin dốc ngược chén cho đối phương xem.
“Tần đại nhân quả nhiên là hào phóng.”
Hai người đang nói chuyện thì Trương Hòa và Lý Phi tới thế là Tần Ngộ chào hỏi bọn họ. Bỗng những người bên cạnh lộ ra tiếng kêu kinh ngạc và cảm thán bởi có người vừa mới làm bài thơ trong bảy bước.
Tần Ngộ cũng đọc bài thơ kia và không nhịn được khen vài câu. Công Bộ thượng thư đang muốn trêu ghẹo hắn thì ai ngờ trong đám đông có một người bước ra.
Kim khoa Trạng Nguyên đi tới chỗ bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863018/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.