Đậu phụ thối chỗ Tô đại ca chưa có tin tức còn Phủ học bên này thì cho mọi người nghỉ. Thời gian nghỉ tổng cộng 8 ngày.
Tần Ngộ tính tính thì thấy qua lại cũng mất 6 ngày, cậu chỉ được ở nhà 2 ngày. Mà người có cùng cảnh ngộ cũng không hiếm nên sau khi tự hỏi bọn họ lựa chọn gửi thư về nhà chứ không về.
Tần Ngộ v.uố.t ve cây lược gỗ trong tay, trên đó có khắc hoa văn hình mây.
“Ấy, Tần huynh đã có cô nương trong lòng rồi à?” Tô tú tài đánh giá cái lược và chế nhạo cậu.
Tần Ngộ lắc lắc đầu, khóe môi nhếch lên: “Đây là ta mua cho mẹ.”
Hàng hóa ở phủ thành có hình thức phong phú, lại tinh xảo. Lúc trước đi dạo phố cậu nhìn thấy cái này và bỏ tiền mua về. So với lược gỗ thì thật ra cậu muốn mua cho mẹ một cây trâm bạc. Chẳng qua tiền của cậu phần lớn đều là mẹ đưa, nếu mua trâm kia thì chính là lấy tiền mẹ cho để mua quà cho mẹ.
Mượn hoa hiến phật cũng không phải ý này.
Cậu muốn chờ Tô đại ca làm thành công món đậu phụ thối và bản thân được chia bạc sẽ mua quà cho mẹ sau cũng không muộn.
Tô tú tài lại như suy nghĩ gì đó và lúc sau xách vạt áo rời đi.
Tần Ngộ nhờ bạn của Tần Sùng Ân nhắn tin là mình sẽ về nhà. Từ hôm ấy ngày nào Trương thị cũng canh con về, lúc làm buôn bán cũng thất thần.
Bà chủ hàng bánh nướng cũng muốn khuyên hai câu nhưng vừa thấy Trương thị lẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863037/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.