“Ông chủ, phòng chỗ ông giá cả thế nào?”
Một người đàn ông tuổi trung niên đứng sau quầy tươi cười đáp: “Tiểu công tử, chỗ chúng ta giá cả rẻ hơn những chỗ khác, phòng thượng hạng một ngày một lượng ba trăm văn tiền, phòng trung hạng một ngày một lượng một trăm văn tiền, còn phòng rẻ nhất là tám trăm văn tiền, tất cả đều bao ba bữa.”
Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng lúc Tần Ngộ nghe báo giá vẫn hít một hơi. Giá này quá dọa người.
Nhưng cậu vừa chần chừ đã có hai đồng sinh tới đặt hai gian phòng thượng hạng cuối cùng, còn đặt nửa tháng.
Tần Sùng Ân hơi sốt ruột: “Ngộ Nhi.”
Tần Ngộ suy nghĩ một lát vẫn quyết định đổi một nhà khác và cũng có không ít người có cùng ý tưởng.
Tần Sùng Ân thở dài: “Cháu không cần lo về vấn đề tiền bạc.”
Ông nghĩ Tần Ngộ đã lớn nên sợ chạm vào lòng tự ái của cậu vì thế lời cũng uyển chuyển. Đối với ông thì mấy chục thậm chí trăm lượng bạc cũng chẳng là gì. Ông cũng muốn giúp đỡ đứa cháu có tiền đồ như Tần Ngộ.
Tần Ngộ cảm ơn ý tốt của Tần Sùng Ân nhưng không phải cậu để ý mặt mũi mà chẳng qua cậu nghĩ khách điếm kia quá đắt, không đáng.
Bọn họ ở trong thành tìm nửa ngày cuối cùng cũng chọn một khách điếm cách địa điểm thi một khoảng xa. Phòng trung hạng giá 680 văn tiền một ngày và bao ba bữa.
Sau khi ổn định Tần Ngộ mới tìm các đồng sinh khác của huyện học.
Liễu Cẩn đang ở đứng trong sảnh lớn của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863045/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.