Chuyện Tần Ngộ thành công lên lớp như tảng đá ném vào mặt nước tĩnh lặng.
Lúc cậu tiến vào lớp Giáp thì bốn người ở đó lập tức nhìn cậu và đánh giá.
Tần Ngộ vẫn bình thản và thoải mái tự giới thiệu đồng thời đảo mắt qua bốn người.
Cậu vừa giới thiệu xong thì thiếu niên mặc áo lụa nói ngắn gọn: “Liễu Cẩn.”
Bên cạnh là một thiếu niên mặc áo xanh tầm 14-15 tuổi, dáng người thon gầy rất giống ấn tượng thư sinh gầy yếu trong tưởng tượng của Tần Ngộ. Đối phương đã nhận ra ánh mắt của Tần Ngộ nên rũ mắt cất giọng nhàn nhạt: “Nghiêm Thanh.”
“Ta tên là Đàm Ngôn Lễ, năm nay mười lăm.” Thiếu niên khác lên tiếng. Người này đang ở lúc vỡ giọng nên hơi ồm ồm nhưng ánh mắt sáng ngời, tươi cười xán lạn, thái độ cũng thân thiện.
Tần Ngộ vừa nghe thấy họ Đàm thì ánh mắt khẽ nhúc nhích và cẩn thận nhìn Đàm Ngôn Lễ. Không biết có phải do tâm lý hay không mà cậu cảm thấy Đàm Ngôn Lễ quả thực có vài phần giống Đàm tú tài.
Tần Ngộ nén suy nghĩ trong lòng và cũng cười đáp lễ.
Một người cuối cùng tương đối ngay ngắn, tuổi cũng nhỏ, tầm 12. Cậu nhóc hơi gật đầu với Tần Ngộ: “Trương Hàm Trúc.”
Tần Ngộ cũng gật đầu đáp.
Mấy người họ coi như đã làm quen, sau đó cả bốn tiếp tục cúi đầu làm việc của mình.
Tần Ngộ lấy Lễ Ký ra xem. Hiện tại cậu không những có thể thuộc lòng tứ thư ngũ kinh mà còn có thể lý giải đa phần nội dung trong đó, viết chính tả cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863068/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.