Ông chủ tiệm sách nhìn thấy Tần Ngộ tới thì theo thói quen hỏi: “Nhóc con tới chép sách à?”
Tần Ngộ lắc đầu: “Hôm nay cháu không chép sách mà muốn mua một đao giấy.”
Vào tiền triều một đao giấy là 70 tờ, sau giảm xuống còn 50 tờ. Nhưng Thành triều thống nhất quy định một đao giấy là 100 tờ.
Tần Ngộ chọn loại giấy tốt nhất nên mất 1 lượng bạc. Ông chủ kinh ngạc, môi khẽ nhúc nhích định khuyên bảo nhưng sau đó lại nghĩ Tần Ngộ tuy nhỏ nhưng luôn hiểu lý lẽ. Thằng bé không phải người tùy tiện tiêu tiền.
Tần Ngộ thanh toán tiền sau đó bỏ đao giấy vào rương đựng sách và ngượng ngùng nói: “Cháu dùng làm quà mang đi tặng.”
Ông chủ lập tức nghĩ quả nhiên như thế và nhìn Tần Ngộ cõng rương đựng sách đi xa.
Tần Ngộ mất mười ngày mới chép xong Tam Tự Kinh, trong đó còn đánh dấu lý giải của bản thân. Sợ mình lý giải sai khiến con cháu nhà người ta học lầm nên cậu còn cẩn thận đưa cho phu tử xem. Sau khi xác nhận không có vấn đề gì cậu mới thở nhẹ một hơi.
Tới ngày được nghỉ phép cậu cố ý thay áo dài mới tinh, vấn khăn chít đầu rồi cõng rương sách, tay cầm đậu phụ khô nhà làm, nửa đường lại mua thêm một bọc điểm tâm và tới nhà họ Triệu.
Cậu đã thông báo trước cho Triệu Cẩm Đường nên còn chưa đi đến cửa nhà đã thấy bạn mình đứng cửa đón.
Nhà họ Triệu rất to, sau khi vào cửa họ đi dọc hành lang một lúc. Tần Ngộ nhìn thẳng chứ không ngó lung tung.
Triệu Cẩm Đường nói toàn những lời linh tinh nhưng Tần Ngộ vẫn phụ họa vài câu. Không lâu sau họ đã tới nhà chính.
Cha mẹ Triệu Cẩm Đường đều ở nhà thế là Tần Ngộ tiến lên chào hỏi không chê vào đâu được rồi đưa quà cho người hầu mang xuống, bản thân cũng ngồi ghế.
Ba Triệu chọn chút đề tài râu ria để hàn huyên. Đại khái hỏi hiện tại hai đứa học cái gì, biểu hiện của Cẩm Đường ở trường thế nào. Tần Ngộ đều trả lời hết, thái độ chân thành, dù chỉ là đề tài việc nhà nhưng cậu cũng không hề qua loa có lệ.
Ba Triệu rất vừa lòng. So với đứa nhỏ này thì con nhà ông quá hoạt bát.
Trong lúc ông và Tần Ngộ nói chuyện, Triệu Cẩm Đường cực kỳ không phục và ồn ào nói ở trường cậu rất ngoan, rất nghe lời phu tử và học hành nghiêm túc.
Ba Triệu đang vuốt râu nghe thấy thế thì tức quá suýt giật đứt mấy sợi râu. Thằng nhãi con này!
Tần Ngộ đã nhận ra thần sắc của ông ấy không đúng nên vội mở miệng nói sang chuyện khác. Sau khi đã hàn huyên được một lát cậu mới nói ra ý đồ mình tới thăm.
Cậu lấy từ rương đựng sách một cuốn Tam Tự Kinh bản thân tự chép
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863080/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.