🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong nhà không mua được lừa khiến Tần Ngộ uể oải một lát nhưng rất nhanh cậu đã điều chỉnh tâm tình của mình.

Tuy Trương thị cũng thấy mất mát nhưng trong cuộc sống này mười việc thì có 8,9 việc không được như ý thế nên bà cũng nhanh chóng bỏ nó qua một bên. Có điều bà lờ mờ cảm thấy con trai đọc sách càng chăm chỉ hơn.

Sau khi trời tối, Tần Ngộ đi lại trong sân, miệng vẫn không quên ôn bài.

Trương thị cầm một cái quạt hương bồ và ngồi dựa ở cửa của xưởng đậu hóng mát. Bà nương ánh trăng nhìn cậu và mỉm cười: “Con đã học cả một ngày rồi, nghỉ ngơi chút đi.”

“Không sao đâu, dù sao con cũng nhàn rỗi, mẫu thân mau đi nghỉ ngơi đi.”

 

Trương thị cười đáp: “Biết rồi.”

Nhà chật quả thực không tốt. Mùa hè không khí nóng không thể tản ra nên rất oi. Không giống nhà ở nông thôn, đông ấm còn hè thì mát, chỉ có điều muỗi hơi nhiều.

Bầu trời có mặt trăng treo cao, ánh sao sáng ngời. Ngày mai hẳn sẽ là một ngày nắng. Ngẫu nhiên có cơn gió đêm thổi tới mang theo mát mẻ, thấm vào lòng người.

Lạch cạch một tiếng, cái quạt rơi trên mặt sân yên tĩnh.

Tần Ngộ đi qua nhẹ lắc tay Trương thị: “Mẫu thân, mẫu thân.” “Hả?” Trương thị xoa mắt và ảo não nói: “Ta ngủ quên sao?” “Vâng, ngài mau về phòng ngủ đi.”

Trương thị chậm rãi đứng lên dặn: “Con cũng đừng thức quá khuya, lát nữa đi ngủ đi.”

“Con biết rồi, ngài yên tâm đi.”

Tần Ngộ nhìn Trương thị lên giường và một lát sau đã có tiếng ngáy nho nhỏ truyền tới thế là cậu rón rén trở lại trong sân và tiếp tục ôn nội dung tiếp theo. Mãi tới khi mí mắt đánh nhau cậu mới ngáp một cái và cẩn thận vòng qua mẹ mình để đi vào phòng trong.

***

Trong lớp, Đàm tú tài giảng giải văn chương còn Tần Ngộ thì vừa nghe vừa ghi chú.

So sánh với Tần Ngộ đang học tập miệt mài trôi chảy thì Triệu Cẩm Đường lại vô cùng khổ sở. Cậu căng da đầu cẩn thận nghe nhưng chờ phu tử nói xong thì cậu đã quên hơn nửa.

“Hôm nay ta dạy tới đây thôi, mấy đứa tự ôn tập đi.”

Phu tử rời khỏi lớp Bính thế là trong lớp lục tục vang lên tiếng đọc sách.

Tần Ngộ không vội vàng học thuộc mà xem ghi chép của mình sau đó đọc lại một lượt những gì phu tử giảng ngày hôm nay. Có vài chữ phồn thể cậu không biết nên lặng lẽ ghép vần.

 

Nghĩ đến bộ dạng nghẹn lời của phu tử lúc xem bản ghi chú này thế là Tần Ngộ đỏ hết cả mặt.

Phòng học chỉ có từng ấy học sinh nên Đàm tú tài đương nhiên biết trong lúc mình giảng

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863091/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Chương 7: Ghi chú
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.