🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lại tới ngày họp chợ nên cửa hàng đậu phụ của Trương thị vô cùng bận rộn. Lúc này có một người phụ nữ đã có tuổi cầm theo bát đưa cho bà và nói: “Cho ta một chút đậu phụ để ta mang về nhà rán lên ăn.”

“Có ngay.” Trương thị vừa cười vừa nhanh nhẹn lấy đậu cho bà ấy.

Bà lão đón lấy đậu phụ và lơ đãng hỏi: “Nghe nói thằng bé con đã đi học rồi hả?”

Trương thị thoải mái hào phóng đáp: “Đúng vậy.”

Không đợi đối phương nói gì bà lại tiếp lời: “Thằng bé học này nọ một chút, coi như biết ít chữ còn tốt hơn ngày ngày ở trong nhà. Đi học đường vẫn tốt hơn.”

Bà lão kia cũng phụ họa mấy câu sau đó vội vàng thanh toán tiền và rời đi. Vừa tới đầu phố bà ta đã bị người khác gọi lại.

Một người đàn ông dáng vẻ chắc nịch, làn da ngăm đen, ánh mắt chờ mong nhìn bà lão và hỏi: “Thẩm, có kết quả không?”

Bà lão mắng um lên, “Ngươi muốn hù chết ta à?” Bà vỗ vỗ ngực và tức giận nói: “Đừng nghĩ nữa, Trương thị đã đưa con trai tới học đường rồi.”

Người kia vội la lên: “Nàng điên rồi sao? Thằng con của nàng nhìn rõ ốm yếu, sao còn phải đưa tới học đường?”

“Nhà người ta nhiều tiền thì thích đưa con đi đâu chẳng được.” Bà lão trợn trắng mắt và chỉ vào hắn mắng: “Đầu óc ngươi bị úng nước hả? Con gái hơ hớ ra thì ngươi không cần, cứ nằng nặng đòi cưới một quả phụ.”

Kẻ đó không hé răng nói gì thế là bà lão túm hắn lôi đi.

Cũng không phải vì Trương thị xinh đẹp nên bị người ta nhớ thương mà vì tài năng làm đậu phụ của bà. Lòng bà hiểu rõ nên không tin ai hết, chỉ tin vào bản thân và con trai, về sau bà cũng chỉ dựa vào con trai.

Chờ đến khi bà bán xong đậu phụ mới thấy người hàng xóm bán bánh nướng chớp mắt với mình và lặng lẽ dựng ngón cái khen ngợi.

Trương thị bất đắc dĩ: “Tẩu đừng chê cười ta.”

 

“Sao ta lại chê cười muội. Ta thấy muội đúng là sáng suốt, về sau sẽ có phúc đó.”

Trương thị hé miệng cười: “Nhờ một câu tốt đẹp của tẩu vậy.”

Hai người nói đùa trong chốc lát sau đó Trương thị vội đi vào nhà nấu cơm. Không bao lâu sau Tần Ngộ đã trở lại.

Cậu vẫn nói về tình hình ở trên lớp, rồi bản thân học được cái gì.

Trương thị nghe con trai nói chuyện thì mắt cong lên và cảm thấy con trai mình thật là thông minh, học cái gì cũng nhanh.

Tần Ngộ muốn khắc phục vấn đề thể lực khiến tay không có sức nên mỗi ngày đều sẽ cầm những vật nặng có trọng lượng thích hợp hoặc trồng cây chuối vài phút.

Đứng chổng ngược sẽ giúp máu chảy về não nhiều hơn, giúp tuần hoàn máu. Như thế nghe nói có thể nâng cao trí lực và phản xạ.

Tần Ngộ duy trì thái độ tập trung và coi nó như một hình thức tập luyện. Cậu còn nhỏ, đứng 3—5 phút là sẽ thấy choáng váng, ù tai, cơ bắp

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863093/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Chương 6: Tính toán thất bại
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.