🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đầu hạ năm Thiên Chính thứ 6.

Hôm nay đúng ngày họp chợ nên từ sáng sớm người dân từ các thôn gần đó đã ùa vào trấn Trường Ninh. Tiếng người, tiếng gia cầm, tiếng chó sủa và tiếng chim hót trộn lẫn bên nhau khiến cả trấn nhỏ vô cùng náo nhiệt.

Dân cư của trấn Trường Ninh có chừng hơn 4000 người, là trấn nhỏ đông nhất huyện Nghi Khê. Thế nên Huyện thái gia cũng tương đối coi trọng chỗ này và quy hoạch đường phố rất khá. Nơi này phân ra khu nhà phố an tĩnh thoải mái và khu chuyên dùng để bà con họp chợ và thương nhân bày hàng. Ông ấy còn cho người mở rộng đường, dùng đá xanh lát đường nên ngày mưa sẽ không lầy lội.

Người ở khu nhà phố chủ yếu là địa chủ và những nhà giàu có, ngoài ra còn có học đường cần yên tĩnh.

Giờ phút này, trong học đường vang lên tiếng đám nhỏ đọc sách. Nó xuyên qua cửa sổ và truyền ra xa, mãi tới khi bị tiếng ồn ào của khu chợ át mất.

Bánh hấp mới ra lò tỏa hương ngọt ngào hấp dẫn người qua đường dừng bước.

Có đứa nhỏ quấn lấy cha mẹ đòi mua. Lúc có được bánh hấp rồi hắn cực kỳ vui vẻ. Trong lúc lơ đãng hắn nhìn thấy đứa con trai của cửa hàng bán đậu phụ ở phía đối diện và đắc ý hếch cằm.

“Ngộ Nhi, sao vậy?” Trương thị đang bận gói đậu phụ cho khách và thu tiền nhưng vẫn nhìn đứa con nhỏ đang trên cái ghế bên cạnh và hỏi.

 

Đứa nhỏ gầy yếu, tóc búi hai bên, trên người là cái áo vải bông ngắn và quần dài. Thoạt nhìn trông cậu như năm tuổi nhưng trên thực tế đã bảy tuổi.

Nghe mẹ hỏi thế là Tần Ngộ lắc lắc đầu, “Con không sao.”

Lại có người tới mua đậu phụ thế là bà đành thu lại tầm mắt sau đó nhanh nhẹn cắt một miếng đậu và bỏ vào bát cho khách rồi lại múc một bát sữa đậu nành. Tổng cộng 4 văn tiền.

Một miếng đậu phụ to bằng bàn tay là ba văn tiền, sữa đậu thì một văn tiền một bát. Người tới mua đậu phụ hay sữa đậu nành thường tự mang bát.

Tần Ngộ đứng ở bên cạnh ngoan ngoãn nhìn, ngẫu nhiên thấy mẹ lo không hết việc cậu sẽ tiến lên hỗ trợ.

Người tới lui trên trấn đều là những người đó, mấy năm nay phần lớn khách tới đều quen mặt. Thấy Tần Ngộ họ sẽ cười và nói vài câu. Bản thân cậu cũng sẽ ngoan ngoãn trả lời.

Mãi tới trưa, đậu phụ và đậu nành đều bán hết mẹ cậu mới thu dọn sau đó xoa khuôn mặt nhỏ của con trai, “Ngộ Nhi đói rồi

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-thi-cu-thoi-co-dai/1863100/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Chương 1: Xuyên qua
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.