Phó Hiển từ bàn học đem đồng phục bóng rổ lấy ra, vắt trên vai, mắt nhìn bóng rổ trên tay Chu Kỳ, không chút xấu hổ, tầm mắt dừng ở trên mặt Thịnh Hoan,nói "Cùng đi sân bóng rổ đi."
Thịnh Hoan: "Ách......" Cô cũng sẽ không đánh bóng rổ, ai rảnh đi phơi nắng, còn không bằng ở phòng học làm đề cho thoải mái, hơn nữa sắp tới kì thi tháng, thời gian cũng tương đối cấp bách.
Khóe miệng hắn ngậm cười, đuôi mắt giơ lên, hứng thú nhìn chằm chằm cô mà nói: "Tạ Đông cũng sẽ không đầu không đuôi mà giao trọng trách cho câu đi? Lớp trưởng......"
Thịnh Hoan: "......"
Bởi vì hắn có lợi thế của chủ nhiệm lớp, cuối cùng cô vẫn phải lựa chọn đi phơi nắng, còn kéo theo đồng bọn, Hứa Hạ.
Bất quá, Hứa Hạ là thực lòng vui vẻ.
Bên ngoài mặt trời chói chang chiếu vào đầu, trong gió nhẹ hỗn loạn một tia nóng.
Thịnh Hoan lôi kéo Hứa Hạ vào dưới tán cây ở sân bóng rổ mà ngồi, tán gẫu một hồi lại ngẩng đầu lên xem phía trước, thấy một đám thiếu niên tràn ngập hormone chạy vội.
Hứa Hạ cười nói: "A Hoan, Phó Hiển thật sự rất giống nam chính tiểu thuyết ngôn tình, lớn lên soái, ngược lại, có điểm hư hỏng......"
Thịnh Hoan nhấp miệng không nói chuyện.
Hứa Hạ nhìn cô một cái, tiếp tục nói: "Mà thông thường loại nam sinh lóa mắt này, đều sẽ thích nữ sinh ngoan ngoãn, lớn lên điềm tĩnh đáng yêu, học tập thành tích tốt ――"
" Cậu là muốn nói tớ đi?"
Hứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-khong-qua-om-anh-mot-cai/926353/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.