Lương Tiêu đề khí chạy xa, ngồi lên một mỏm đá, thầm nghĩ: "Cô gái câm này đích thực là ghen ghét với ta, sợ ta học xong kiếm pháp, đánh cho cô ta hoa rơi nước chảy. Phì, không giúp ta luyện kiếm, ai cần chứ? Đại trượng phu vốn phải tự lập, Lương Tiêu ta đường đường là nam nhi, nhất định dựa vào khả năng của mình luyện thành kiếm pháp?”
Nghĩ đến đó, lòng chợt nảy ra ý, nhìn về phía trước, âm u quanh co, dốc núi thẳng đứng, tâm niệm chợt động: "Trên đỉnh nút tất nhiên ít người qua lại, trước hết ta lên đó luyện kiếm pháp, sau đó tìm cô gái câm kia tỷ kiếm, đánh cho cô ta hoa rơi nước chảy."
Lập tức triển khai khinh công lên đường, chưa đến vài thời thần đã lên đỉnh núi phía Đông, thấy một tòa đình bát giác, tại đó đặt một khối nham thạch, góc đình nhô hẳn ra ngoài vách núi, hình dáng như chim ưng bay lượn, bên cạnh đình là một tấm bia đá, ghi ba chữ “Dịch Kỳ Đình” và chữ viết: "Nơi Tống Thái Tổ thua Hoa Sơn."
Lương Tiêu lúc nhỏ đã từng nghe cha kể chuyện. Lúc Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn chưa lên ngôi đã từng gặp đạo sĩ Trần Đoàn. Trần Đoàn chưa bói trong lòng đã biết về sau tiểu tử mặt hồng này phú quý không kể xiết, tiện mời đánh cờ, lấy Hoa Sơn làm cược, nếu Triệu Khuông Dẫn thua, sau này lên làm hoàng đế miễn thuế cho Hoa Sơn, Triệu Khuông Dẫn thua liền mấy ván, kết quả thua mất Hoa Sơn.
Lương Tiêu nghĩ đến ngày trước Triệu Khuông Dẫn thua cờ, ngầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-luan/2316595/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.