Vậy là tôi và Vy dắt díu về nhà Dương.
Vy thì rất hồn nhiên và tốt bụng giúp đỡ Dương ngay mà không biết rằng đây chỉ là trò con bò Dương bày ra để gán ghép tôi với Vy. Không biết Dương cố tình hay vô tình quên đồ để bày ra trò này, nhưng kệ cụ nó đi, thâm tâm tôi cũng muốn có khoảng thời gian riêng tư với Vy. Suốt ngày trò chuyện với Vy dưới hai cặp mắt cú vọ của Dương và Thắng đã đủ khốn khổ và bức bách lắm rồi.
Chúng tôi cùng nhau ra nhà xe, não tôi vận động hết công suất chỉ đủ nghĩ ra một câu để hỏi Vy:
- Rốt cuộc con Dương quên gì thế?
Vy chỉ phì cười, tỏ vẻ bí ẩn:
- Mày không muốn biết đâu.
Nhìn khuôn miệng nhỏ xinh đấy cười, tôi cũng chẳng buồn gặng hỏi gì nữa, vu vơ cười theo.
Ra đến nhà xe, tôi nghĩ ra được câu thứ hai:
- Mày hay tao lái?
Vy thuần thục lấy xe nó ra, thuận miệng trả lời:
- Để tao cho, tao quen xe tao hơn. Xe tao hay dở chứng lắm.
Tôi nhún vai vô thưởng vô phạt thuận theo. Mặc dù cũng muốn mình là người chở Vy nhưng thôi không nên thể hiện quá, không quen xe rồi lao xe xuống mương thì muối mặt lắm.
Và thế là dưới sự hướng dẫn tận tình của thằng ngồi đằng sau là tôi, Vy cũng mò ra được nhà Dương.
- Đấy, đấy, rẽ trái vào ngõ đấy. Ấy, ấy, không phải ngõ này. Ngõ thứ hai kia cơ.
- Trời đất. Gì mà trong hang cùng ngõ hẻm thế này. – Vy vừa lụa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-nha-ben/309455/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.