Nhân viên bán hàng bị giọng điệu của Trần Lạc Thần làm giật nảy mình.
Ngay cả mấy người thím cả cũng bị khẩu khí của Trần Lạc Thần dọa sợ.
Mặc dù giọng nói không lớn, nhưng trong giọng nói của Trần Lạc Thần lộ ra một chút tàn nhẫn. Khiến cho người ta cảm thấy không rét mà run.
“Hừ! Chỉ dựa vào cậu, muốn mua mười cái à, quần áo nơi này thất nhất cũng phải hơn một trăm hai mươi triệu, mười cái là cả tỷ, chỉ dựa vào cậu à?”
Đám thím và em họ rất ghét cảm giác bị Trần Lạc Thần làm cho kinh sợ này.
Với cả anh còn muốn mua mười cái?
Ha ha!
Họ liền lập tức cười mỉa mai châm chọc, nói.
Dương Tiểu Bối cũng kéo tay Trần Lạc Thần: “Anh họ à được rồi, bác cả nói đúng, chúng ta không mua nổi quần áo nơi này đâu, mình vẫn nên đi thôi!”
“Không sao, anh nói mua thì sẽ mua cho em! Vừa hay anh thấy có rất nhiều bộ em vừa thử hợp với em, thế này đi, mua hết nhé! Nhân viên bán hàng, tính xem bao nhiêu tiền, tôi quẹt thẻ!”
Lúc này Trần Lạc Thần lấy thẻ ngân hàng của mình ra.
Nhân viên bán hàng gật đầu như giã tỏi.
“Đợi chút, tôi không bảo cô, người tôi kêu là cô này, cô đi bọc quần áo cho tôi lại.”
Trần Lạc Thần chỉ vào một nhân viên bán hàng đứng ở bên cạnh.
“Vâng thưa anh.”
Nhân viên bán hàng này lập tức đi gói quần áo lại, tổng cộng là mười cái.
Hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-nha-giau/2632374/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.