Lưu Trạch Uyên rút dây chỉ đỏ mở ra là một bản di chúc góc dưới có mộc đỏ và chữ ký rất rõ ràng:
- Di chúc. Tôi tên Lưu Trạch Tâm. Sinh ngày 17/9/1992... Trong trạng thái hoàn toàn minh mẫn, sáng suốt, không bị lừa dối, đe doạ, cưỡng ép. Tôi quyết định lập bản di chúc này nhằm chuyển giao hết tất cả di sản tài sản của mình cho người được hưởng di sản tài sản sau khi tôi qua đời theo nội dung sau:
Tôi là chủ sở hữu hợp pháp của:
1. Ngôi nhà cổ diện tích 1000m2 ở thành phố Đ.
2. 5% cổ phần tập đoàn Diamond.
3. 10% cổ phần Lưu Thị
Người được thừa hưởng di sản, tài sản tôi để lại là...: Lưu Trạch Nguyên.
Ngoài ra còn có:
-Ngôi nhà bên bờ hồ vùng núi tây nam thành phố V và toàn bộ số tiền 100 triệu đô trong tài khoảng ngân hàng ở nước I do em dâu Bạch Ngân Hy thụ hưởng.
-5% cổ phần tập đoàn T.A.H do Lưu Nhân Ly thụ hưởng.
# Nếu tôi và Lưu Trạch Nguyên đồng thời điểm gặp bất trắc thì người thụ hưởng số 2 thay Lưu Trạch Nguyên là Lưu Trạch Uyên.
Tất cả mọi người trong gia tộc không nếu không trầm mặt đau lòng thì là hoảng loạn lo sợ. Không một ai có thể kiềm chế được bản thân mình nữa.
- Làm sao có thể? Nó còn trẻ như vậy làm sao có thể để lại di chúc.
- Cái này có khi nào là giả không?
- Lưu Trạch Nguyên là cậu tính kế nó có phải không?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-nho-ten-nhau/10919/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.