Edit:hoahongdaoktx (wattpad)
Thanh lâu quán Hồng phố, mặc dù Thanh Huyền chưa trải qua chyện đó, nhưng ít nhiều cũng biết, lại nhìn khuôn mặt thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi trong gương đồng - mềm mại mị hoặc đến tận xương, mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười đều lẳng lơ gợi tình. Nhớ tới ký ức của Ân Du trong sợi tâm ma liên quan lúc trước, Thanh Huyền thăm dò tình huống của mình.
Trong biển ý thức của Ân Du không biết đã xảy ra chuyện gì, thế mà trực tiếp hút thần thức y vào trong cơ thể thiếu niên này, cơ thể thiếu niên vô cùng vẩn đục, không mang linh khí. Thanh Huyền thử vận chuyển linh lực, quả nhiên chẳng có phản ứng gì.
Tìm một vòng trong phòng, huân hương mê hoặc lòng người như có như không quanh quẩn, vấn vít làm Thanh Huyền cảm thấy khó chịu, nhưng mà trong phòng trừ bỏ rèm thưa lụa mỏng đỏ thì không có bất cứ vũ khí gì. Mở tủ quần áo, Thanh Huyền lấy ra một cái đai lưng màu tím, cầm trong tay, tùy ý phất vài cái, tức khắc đai lưng mềm mại hoá giao long vượt biển, tựa như lưỡi kiếm sắc bén rời khỏi vỏ.
Trong tam giới ngẫu nhiên sẽ có thú dữ cường đại quấy phá, Tiên đế và Ma tôn mỗi người quản lý một giới, sự vụ rất nhiều, chuyện diệt yêu trừ quái tất nhiên là trách nhiệm của Thanh Huyền. Từng đụng độ không biết bao nhiêu dã thú có thể cắn nuốt linh khí, nếu Thanh Huyền ỷ lại vào linh khí mới có thể chiến thắng thì sớm đã chết không biết bao nhiêu lần.
Thanh Huyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-noi-em-khong-thich-ta/2092975/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.