Hai cha con nhìn nhau cười, ánh mắt đầy sự mờ ám.
"Lâm Thần, lần này, cậu chờ chết đi."
Lúc này Lâm Thần cũng trở về nhà họ Giang, sự tình lần này chắc là nhà họ Giang sẽ bị cười nhạo một thời gian.
Nhà bác cả.
Lúc này bác cả sắp làm một chuyện lớn, nhưng nếu chuyện này bị phát hiện thì ít nhất kế hoạch của người thừa kế của ông ta cũng tan tành mây khói, nhưng dù vậy, bác cả vẫn phải trả mối thù này, nếu không thì cục tức sẽ mãi ở trong lòng. Không thể không nói, những gì mà ông ta làm giống như cái tên của ông ta - Giang Hổ. Tên của anh cả cũng thế - Giang Mãnh, tên của người mà Lâm Thần gọi là anh rể là Hồ Lai. Tên của ba người họ có thể nói là phù hợp với tính khí của họ.
Để lấy lại thể diện, Giang Hổ đã gọi điện đến bệnh viện Lợi Minh, tuy bệnh cơ sở vật chất của bệnh viện Lợi Minh không tốt bằng bệnh viện Đức Khang, nhưng nó là đối thủ truyền kiếp của bệnh viện Đức Khang. Lần này Giang Hổ gọi điện đến bệnh viện Lợi Minh, là để ngáng chân gia đình Giang Ngưng và để đối phương nếm trải cảm giác mất mặt là như thế nào.
Lâm Thần lúc này đang nghỉ ngơi ở nhà họ Giang, khó khăn lắm anh ấy để cho bản thân được dịp nghỉ ngơi, nhưng khi anh ấy về Trùng Châu, đầu của Lâm Thần gần như tê liệt vì những chuyện lớn nhỏ này. Người khác đối đầu cũng thôi đi, đây đến người nhà cũng lại đối đầu với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-la-than-y/1279113/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.