Châu Khê Mạc sững người nhìn khuôn mặt quen thuộc phía đối diện.
Người đàn ông kia ngồi một cách tự nhiên trên ghế giám đốc, chân dài vắt nhẹ, cánh tay nửa tựa lên tay ghế. Đôi mắt hơi xếch ở đuôi kia cùng ánh nhìn lạnh lùng mà thanh nhã, chỉ một ánh nhìn cũng đủ khiến Châu Khê Mạc không dám tùy tiện cử động.
"Anh là..." Châu Khê Mạc phải mất một lúc mới lấy lại được giọng nói, trên mặt tỏ ra bối rối, "Xin hỏi anh là?"
Tư Vân Dịch khẽ nghiêng đầu, chống tay lên má, bình thản nhìn đối phương diễn kịch.
"Chắc anh là bạn đời của giám đốc Sở phải không?" Châu Khê Mạc nở nụ cười nắng ấm vô hại, "Xin lỗi giám đốc Tư, từ khi tôi đến công ty đến nay hôm nay mới được gặp anh lần đầu!"
Trong gian phòng bên cạnh, Sở Quân Liệt nghe thấy câu đó, nắm đấm đã siết lại cứng đờ.
"Trăm nghe không bằng một thấy, giám đốc Tư quả nhiên xứng với cái tên 'Khổng tước trắng của Ninh Thành', trách không được giám đốc Sở ngày nào cũng nhắc tới anh trước mặt tôi." Châu Khê Mạc cười tươi rói.
Tư Vân Dịch vẫn bình thản lặng im, nhìn chằm chằm người thanh niên trước mặt.
Châu Khê Mạc vẫn giữ nguyên nụ cười, đổi lại là người khác, e rằng đã sớm không nhịn được mà hỏi xem người yêu mình đã nói gì với nhân viên. Nhưng người đàn ông trước mặt không giống người bình thường.
"Chắc là anh rất muốn biết giám đốc Sở nói gì về anh đúng không?" Châu Khê Mạc nỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842684/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.