Trước cổng trường tiểu học công lập, các phụ huynh xếp hàng cầm thẻ đón trả để đón con mình về nhà.
Học sinh khối thấp tuổi còn nhỏ, nhà trường quy định học sinh lớp một và lớp hai bắt buộc phải có phụ huynh đưa đón.
Một nhóm học sinh đeo cặp sách nhỏ xếp hàng ngay ngắn theo yêu cầu của giáo viên, còn phụ huynh thì đứng xếp hàng ngoài cổng, cách một tấm hàng rào gọi tên con mình.
Tư Bắc Kỳ thò đầu nhìn ra ngoài một cái rồi cúi đầu lấy sách Toán từ trong cặp ra, rút một cây bút chì, chọn một bài toán mua táo và lê, cắn đầu bút tập trung tính toán.
Giữa đám trẻ đang nôn nóng muốn về nhà, nhóc Kỳ ôm sách làm toán như vậy trông vô cùng nổi bật. Phụ huynh ngoài cổng đều nhìn sang, ngay cả giáo viên cũng không nhịn được mà liếc thêm vài lần.
Tư Bắc Kỳ là một học sinh khiến cô giáo có ấn tượng, nửa học kỳ trước vừa chuyển từ một trường quý tộc sang, người nhỏ con nhưng lanh lợi, nói chuyện lại rất ngoan ngoãn. Tuy nhiên thành tích thi cử chỉ ở mức trung bình trong lớp.
Gần đây hình như nhà nhóc có chút thay đổi, lâu rồi không thấy cha mẹ đến đón nhưng thái độ học tập lại tích cực hẳn lên, nhất là môn Toán.
Trong lớp có mấy đứa trẻ đang đùa nghịch, phụ huynh ngoài cổng quát con mình, chỉ tay về phía cậu bé đang chăm chỉ giải toán.
"Đừng nghịch nữa! Nhìn bạn cùng lớp con đang làm gì kìa, con cũng mau lấy sách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842696/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.