🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Không phải mấy chục ngàn, cũng không phải tám chín ngàn, chỉ cần một ngàn chín trăm chín mươi chín, quần áo kèm theo kịch bản, mang tất cả về nhà!"

 

Ông chủ cửa hàng đồ ngủ gợi cảm hô hào đầy khí thế, vỗ một chồng kịch bản xuống quầy, bìa sách sặc sỡ thu hút ánh nhìn.

 

Sở Quân Liệt đeo khẩu trang, vội vàng ra hiệu bảo ông chủ nói nhỏ lại rồi cẩn thận ngoái đầu nhìn về phía Tư tiên sinh đang chờ bên ngoài, trong mắt ánh lên tia sáng.

 

Tư tiên sinh cuối cùng cũng đồng ý thử một lần mặc đồ gợi cảm, hơn nữa còn giao quyền lựa chọn cho cậu. Sở Quân Liệt muốn chọn loại có kèm kịch bản, xem như một kiểu chơi ẩn giấu.

 

Ông chủ nhìn thấy ám hiệu của khách quen, lập tức hạ giọng, ánh mắt sáng rực đẩy cả đống kịch bản về phía cậu.

 

Sở Quân Liệt cúi đầu lật giở mấy cuốn kịch bản, xem được một lúc thì ngẩng đầu hỏi nhỏ, "Những cái này đều là đồ đơn, kịch bản đơn, có loại nào là đôi, có tương tác giữa hai người không?"

 

"Đôi à?" Ông chủ liếc nhìn Sở Quân Liệt, thấy trong mắt khách quen mang theo vài phần đắc ý.

 

"Phải, dành cho hai người."

 

Anh nhà cậu đối xử với cậu siêu tốt!

 

Còn sẵn sàng chơi cùng cậu nữa!

 

"Chúc mừng nha." Ông chủ tươi cười, lại lấy ra một chồng kịch bản khác, "Mấy cái này là loại đôi, trang phục cũng dành cho hai người nên giá cả, dĩ nhiên cũng gấp đôi."

 

Sở Quân Liệt lấy điện thoại ra xem số tiền tiêu vặt còn lại trong tháng, cắn răng lật tiếp kịch bản.

 

Cậu cầm lên một cuốn, bất ngờ có một tấm thẻ rơi ra từ giữa sách. Sở Quân Liệt nhặt lên, vừa thấy hình vẽ trên thẻ, mắt lập tức sáng lên.

 

Bối cảnh của kịch bản này dường như là ở tương lai, nhân vật trên thẻ được ghi là "Sĩ quan chỉ huy tàu vũ trụ" và "Thú nhân", nhìn từ hình vẽ, bộ đồng phục của sĩ quan vô cùng sang trọng và tinh xảo, Tư tiên sinh mặc vào nhất định sẽ rất đẹp!

 

"Loại này là kịch bản dạng thẻ bài, mỗi người một xấp thẻ, trên đó là tình tiết và thông tin cá nhân. Thường thì phải hoàn thành xong thẻ trước mới được mở tiếp thẻ sau."

 

Ông chủ nhìn số hiệu trên kịch bản, tìm hồi lâu mới lôi ra hai hộp đồ.

 

"Bộ này có hai bộ trang phục, phụ kiện của sĩ quan khá nhiều đấy."

 

"Lấy cái này!" Sở Quân Liệt ôm lấy hộp và kịch bản, mím môi thanh toán.

 

Tư Vân Dịch đang chờ ngoài cửa, cúi đầu nhìn điện thoại một lát, khi tiếng "Hoan nghênh quý khách" của con vịt máy trước cửa vang lên, anh ngẩng đầu, thấy Sở Quân Liệt ôm hai chiếc hộp đi ra, gương mặt đầy phấn khích.

 

Cuối tuần cả hai được nghỉ, sau khi ăn sáng, Tư Vân Dịch đang làm việc thì cánh cửa phòng làm việc bị gõ nhè nhẹ ba cái.

 

Bình thường Sở Quân Liệt sẽ trực tiếp đẩy cửa bí mật đi vào, Tư Vân Dịch đứng dậy mở cửa, chỉ thấy trước cửa có một chiếc hộp được gói rất tinh xảo, bên trên đặt một quyển sách mỏng và một chồng thẻ bài nhỏ.

 

Tư Vân Dịch cầm quyển sách mỏng lên, mở ra, một dòng chữ đập vào mắt.

 

【Thời gian hoàn thành kịch bản dự kiến: hai tiếng (nếu thú nhân có năng lực thiên bẩm, một đêm mười ba lần thì bỏ qua lời này),xin mời hai người chơi đọc kỹ phần bối cảnh, sau đó rút thẻ đầu tiên, hoàn thành xong mới được mở thẻ tiếp theo.】

 

Tư Vân Dịch bình tĩnh lật tiếp trang, hiểu ngay đây là thứ mà Sở Quân Liệt mua từ cửa hàng đồ ngủ hôm trước.

 

【Năm 3066 sau Công nguyên, Liên minh Ngân Hà do loài người dẫn đầu không ngừng khám phá vũ trụ, mở rộng lãnh thổ. Khi biên giới khám phá được mở rộng, họ phát hiện ra một hành tinh có sự sống. Hành tinh này tài nguyên dồi dào, có một loại khoáng sản hiếm mà Liên minh rất cần. Nhưng tộc thú nhân sống trên hành tinh đó lại vô cùng bài xích Liên minh.

 

Bạn là sĩ quan chỉ huy tàu vũ trụ, muốn đến chợ đen chọn một thú nhân (có vài thú nhân ngốc nghếch dễ lừa, bị thương nhân xấu bụng của các tộc khác trong vũ trụ lừa bán vào chợ đen),dạy cho cậu ta ngôn ngữ loài người, đưa đến hành tinh thú nhân làm phiên dịch để thương lượng chuyện khai thác khoáng sản.

 

Bây giờ, xin mời người chơi rút thẻ đầu tiên.】

 

Đặt cuốn giới thiệu xuống, Tư Vân Dịch rút tấm thẻ đầu tiên.

 

【Nhiệm vụ: Mặc đầy đủ trang phục, đến chợ đen chọn kỹ một thú nhân.

 

Chú thích: Một số thương nhân xấu sẽ đánh tráo hàng, nên hãy thật cẩn thận (nhấn mạnh),chú ý quan sát mọi phương diện của thú nhân.】

 

Tư Vân Dịch nhấc chiếc hộp lên, cảm thấy không nhẹ.

 

Trong phòng thay đồ, anh lần lượt lấy ra từng món, quần áo còn vương chút hương thơm nhẹ của hạt thơm trong nhà, chứng tỏ đã được Sở Quân Liệt giặt kỹ.

 

Bộ đồ sĩ quan lấy tông trắng và vàng làm chủ đạo, còn có thêm một chiếc áo choàng đen. Kiểu dáng khá phức tạp, kèm theo không ít phụ kiện, bên hông còn đeo súng. Tư Vân Dịch kéo cò kiểm tra, phát hiện nó b*n r* một tia laser, rất thích hợp để chọc mèo.

 

Đứng trước gương, anh đeo găng tay da đen rồi lấy chiếc mũ có vành để sẵn một bên, đội ngay ngắn.

 

Tư Vân Dịch bước ra khỏi phòng ngủ, nhét chồng thẻ bài vào túi áo khoác, ngón tay vô tình chạm vào mấy đồng xu. Đảo mắt nhìn quanh, anh thấy trước cửa phòng ngủ của Sở Quân Liệt có dán chữ "Chợ đen".

 

Tư Vân Dịch trầm mặc một lúc rồi đẩy cánh cửa chợ đen ra.

 

Trong chợ bày đủ loại vật phẩm được sắp xếp ngăn nắp, ánh mắt Tư Vân Dịch nhanh chóng dừng lại ở quầy hàng trên giường, vài con thú nhồi bông mềm mại đang nằm lẫn lộn cùng Sở Quân Liệt. So với bộ đồ chỉnh tề của sĩ quan, quần áo của thú nhân đúng là thảm hại: một đôi tai thú đen, phía sau là cái đuôi to đen tuyền, chiếc váy da nguyên thủy màu xám chỉ lơ lửng che phần dưới, hơi cử động thôi là có thể lộ hết.

 

Thú nhân bị trói cả tay lẫn chân, trên mặt còn mang rọ mõm chống sủa, ánh mắt lạnh lùng.

 

Liệt Phong cũng bị đặt trên giường cho đủ số lượng.

 

Liệt Phong rõ ràng không hiểu ý đồ của chủ nhân là gì, nó nằm sấp trên giường nghiêng đầu tò mò nhìn chủ nhân, đôi mắt tròn xoe đầy vẻ nghi hoặc.

 

Tư Vân Dịch yên lặng hai giây, trầm ngâm suy nghĩ không biết Sở Quân Liệt làm sao có thể tự trói bản thân lại một cách kỹ lưỡng như vậy.

 

Tư Vân Dịch đứng trước sạp bán thú nhân, ánh mắt lướt qua từng "món đồ chơi" một, cuối cùng dừng lại giữa Liệt Phong và Sở Quân Liệt.

 

Liệt Phong thấy chủ nhân xinh đẹp nhìn về phía nó thì lập tức vui vẻ vẫy đuôi lao tới, Tư Vân Dịch đưa tay xoa đầu Liệt Phong khiến cái đuôi của nó vẫy loạn vì sung sướng.

 

Sở Quân Liệt dõi mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng bên kia, không hài lòng nên gầm gừ rồi lết người qua đó, rống một tiếng dọa cho Liệt Phong lùi lại, ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải ánh nhìn của vị hành pháp quan.

 

Hành pháp quan mặc áo khoác đen nhưng vẫn không giấu được bộ quân phục sĩ quan Liên minh bên trong.

 

Vải trắng của bộ quân phục hơi cứng tạo cảm giác cứng cáp, thắt lưng là đai da đen bản to, ôm gọn lấy vòng eo, khiến vòng eo của hành pháp quan trông vừa dẻo dai vừa thu hút.

 

Trên áo còn có dây tua rua màu vàng, khuy áo được chạm khắc tinh xảo khiến bộ quân phục thêm phần sang trọng. Sở Quân Liệt nhìn thấy gương mặt dưới vành mũ, mặt bất giác đỏ lên một chút nhưng vẫn ngoan cố rống lên vài tiếng.

 

Đó chính là vai diễn của Sở Quân Liệt, vì tất cả thú nhân đều mang thù địch với Liên minh.

 

Tư Vân Dịch nhìn dáng vẻ của Sở Quân Liệt, suy nghĩ xem chọn thú nhân thì nên chọn thế nào.

 

Có lẽ giống như chọn một chú chó lớn.

 

Trước tiên là phải xem móng.

 

Tư Vân Dịch nghe tiếng rống của Sở Quân Liệt, lấy khẩu súng laser cài ở thắt lưng ra, dùng đầu súng khẽ chọc vào tay bị trói của Sở Quân Liệt.

 

Móng chó to và dày thường chứng tỏ thể chất tốt, thân thể khỏe mạnh.

 

Thấy hành pháp quan cầm súng, Sở Quân Liệt lập tức ngừng rống, cố kiềm chế hơi nóng trên mặt, nhìn Tư tiên sinh đang kiểm tra mình.

 

Bàn tay của thú nhân trước mắt quả thật rất to, trên tay còn có lớp chai mỏng, dù không nhìn tay, chỉ nhìn cơ bắp nửa thân trên thôi cũng đủ thấy thân thể cậu rất khỏe mạnh.

 

Bước thứ hai, phải dùng tay đè chú chó lớn xuống, khống chế hành động của nó rồi xem phản ứng.

 

Tư Vân Dịch đưa tay ra, phần giữa ngón cái và ngón trỏ tì vào cằm của thú nhân trước mắt, bóp lấy mặt cậu, ép cậu nằm xuống mặt sạp.

 

Sở Quân Liệt giãy dụa một chút nhưng mặt lại càng nóng bừng, lý trí mách bảo rằng phải gầm lên, phải cắn lại, không thể để con người áp chế như vậy nhưng cậu lại không nhúc nhích nổi.

 

Chó lớn bị áp chế mà không la lối, cũng không giãy giụa dữ dội, chứng tỏ vẫn dễ huấn luyện.

 

Bước cuối cùng là phải nhìn vào mắt chú chó lớn.

 

Nếu chú chó không dám nhìn thẳng vào mắt người, còn lùi lại, thì chứng tỏ nhát gan, khó dạy. Nhưng nếu dám đối mặt, đôi mắt đen bóng có thần, thì chứng tỏ nó thông minh, dễ huấn luyện.

 

Tư Vân Dịch đối mắt với ánh nhìn của Sở Quân Liệt, Sở Quân Liệt nhìn người đàn ông mặc quân phục ngay trước mặt, khẽ gầm vài tiếng, đối diện ánh mắt của người đàn ông, đôi mắt đen nhánh lấp lánh.

 

Là một... thú nhân tốt.

 

Tư Vân Dịch lấy ra mấy đồng xu trong túi, tiện tay ném lên sạp, Liệt Phong tò mò bước tới ngửi ngửi, nghi hoặc nhìn chủ nhân xinh đẹp.

 

"Thú nhân này, tôi mua rồi." Tư Vân Dịch tháo dây trói cổ chân Sở Quân Liệt, nắm sợi dây trong tay dắt cậu về phòng ngủ chính.

 

Nhìn thú nhân vừa mua được, Tư Vân Dịch lấy ra tấm thẻ thứ hai.

 

【Chúc mừng bạn đã sở hữu một thú nhân. Trải qua quá trình chọn lựa kỹ càng, chắc hẳn bạn rất hài lòng với điều kiện toàn diện của thú nhân này.

 

Nhiệm vụ: Huấn luyện thú nhân biết nói, khiến cậu ta nói thành thạo tám chữ "buổi trưa ăn bưởi chua*" là coi như thành công.

 

Lưu ý: Có thể thông qua việc cho nước và đồ ăn để thú nhân có thiện cảm với bạn. Việc huấn luyện cần kiên nhẫn và phải chú ý đến tình trạng sức khỏe của thú nhân.】

 

Tư Vân Dịch nhìn thú nhân đang ngồi dưới sàn, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt không chịu khuất phục, thỉnh thoảng lại liếc trộm mình một cái rồi rời khỏi phòng ngủ. Vừa vào bếp, anh liền thấy nước và bánh quy đã được chuẩn bị sẵn.

 

Tư Vân Dịch mang nước và đồ ăn về phòng ngủ.

 

Thú nhân thấy đồ ăn và nước trong tay hành pháp quan, rõ ràng lộ vẻ khao khát nhưng sự kiêu ngạo của một thú nhân khiến cậu cố chấp quay đầu đi.

 

"Tôi sẽ không làm hại cậu." Tư Vân Dịch ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt thú nhân trước mặt, "Ngược lại, tôi cần sự giúp đỡ của cậu."

 

Thú nhân liếc trộm hành pháp quan bằng khóe mắt, ánh mắt kiêu ngạo chỉ vào bánh quy nhỏ.

 

Có rọ mõm thì khó mà ăn được bánh quy, Tư Vân Dịch cầm lấy bánh, tiến lên tháo dụng cụ trên mặt thú nhân xuống.

 

Thú nhân thấy rọ mõm bị tháo, lập tức gầm lên định cắn người, Tư Vân Dịch đưa tay ra gần cậu, mặc cho bị cắn.

 

Thú nhân cắn một cái, Tư Vân Dịch lập tức siết lấy hai bên má của người trước mắt, khiến cậu há miệng, thế nào cũng không cắn được vào da thịt.

 

Thấy thú nhân cắn không trúng, Tư Vân Dịch bèn cầm lấy một chiếc bánh quy nhỏ, nhân lúc cậu há miệng liền đưa bánh vào.

 

Ăn được bánh rồi, thú nhân chớp mắt, Tư Vân Dịch tiếp tục cầm hộp bánh quy, chầm chậm đút cho cậu từng miếng một.

 

"Gừ." Ăn hơi nhiều, Sở Quân Liệt khẽ gầm lên một tiếng, chỉ tay về phía chỗ để nước.

 

"Nếu muốn uống nước thì phải học nói tiếng người trước đã." Trong mắt Tư Vân Dịch ánh lên ý cười.

 

"Lặp lại theo tôi: Buổi."

 

Thú nhân mím môi, nhìn chằm chằm ly nước rồi chậm rãi phát âm.

 

"Buổi."

 

Tư Vân Dịch giữ đúng lời, đổ chút nước vào nắp chai rồi đưa cho cậu.

 

Thú nhân đón lấy, ngửa đầu uống cạn, nhưng thấy chưa đã khát.

 

"Nếu còn muốn uống, thì nói hai chữ 'buổi trưa'."

 

Bị ép học thêm, thú nhân bĩu môi, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua.

 

"Buổi trưa."

 

Tư Vân Dịch cầm lấy chai nước, để thú nhân ngửa đầu rồi rót cho cậu một ngụm lớn thật đã.

 

Miệng không còn khô, thú nhân lại bắt đầu thèm bánh quy.

 

"Một chữ đổi một miếng bánh. Mấy chữ vừa rồi cũng được tính." Tư Vân Dịch cầm hộp bánh, giọng nói thong thả.

 

"Buổi trưa!" Sở Quân Liệt lập tức lặp lại hai chữ vừa học được.

 

Tư Vân Dịch lần lượt đút cho cậu hai miếng bánh nhỏ rồi lại dùng mấy miếng còn lại làm phần thưởng tiếp theo.

 

"Lặp lại theo tôi: Ăn."

 

"Ăn." Thú nhân nhanh nhẹn đớp lấy một chiếc bánh.

 

"Bưởi."

 

"Bưởi." Cậu vẫn ăn rất vui vẻ.

 

"Chua." Tư Vân Dịch rút ra mấy miếng cuối cùng trong hộp, đút cho cậu cùng lúc.

 

"Chua!" Ăn no rồi, cậu lại nhìn sang chỗ nước.

 

"Tổng hợp lại những gì tôi vừa dạy, đọc liền một mạch, số nước còn lại đều là của cậu." Tư Vân Dịch làm mẫu, "Buổi trưa ăn bưởi chua."

 

"Buổi trưa gừ gừ... bờ la bờ la..." Thú nhân nghiêng đầu, mắt đen láy, sáng long lanh nhìn người đàn ông trước mặt.

 

"Lại lần nữa." Tư Vân Dịch vẫn kiên nhẫn lặp lại.

 

Thú nhân l**m môi, trong ánh mắt là sự khát khao, cuối cùng cũng cố gắng nói ra trọn vẹn câu kia như anh mong đợi.

 

"Buổi trưa ăn bưởi chua."

 

Tư Vân Dịch đưa nước cho cậu để cậu uống thỏa thuê rồi rút ra tấm thẻ thứ ba.

 

【Chúc mừng bạn đã dạy thú nhân nói tiếng người!

 

Không biết bạn có nhận ra không, hiện tại đúng là kỳ ph*t t*nh của thú nhân, ánh mắt cậu ta nhìn bạn càng lúc càng bất thường.

 

Bạn cần tập trung dạy ngôn ngữ, không ai được phép vào phòng quấy rầy, vì vậy... chạy ngay đi!】

 

Tư Vân Dịch vừa ngẩng đầu, một cơ thể cường tráng đã ập tới.

 

Những chiếc cúc áo vàng bị giật đứt, rơi lách cách xuống sàn, thắt lưng da nơi eo bị cởi ra, ánh mắt đen láy của thú nhân càng lúc càng rực sáng.

 

Áo bị kéo tuột xuống, cậu nhào vào với vẻ gấp gáp không thể chờ đợi thêm. Vị sĩ quan cố gắng vùng vẫy nhưng không tài nào đẩy nổi cơ thể cường tráng kia.

 

Sau mấy lượt "giao lưu sâu sắc" với thú nhân, trên trán Tư Vân Dịch lấm tấm mồ hôi, vài sợi tóc ướt dính bên má. Khi vô tình chạm vào túi áo, anh mới nhớ ra vẫn còn một tấm thẻ khác, liền ráng sức lấy ra xem.

 

【Chúc mừng bạn đã hoàn tất việc ký kết hôn ước giữa người và thú nhân!

 

Kẻ vừa nhào tới bạn chính là tộc trưởng thú nhân. Cậu ta bị lừa bán vào chợ đen khi đang tìm cách liên hệ với lãnh đạo loài người.

 

Thú nhân rất thủy chung trong chuyện tình cảm, một khi đã nhận định ai thì sẽ không đổi dạ thay lòng. Qua thời gian chung sống cùng bạn, cậu ta phát hiện loài người không đến nỗi đáng ghét, mà thú nhân cũng cần phát triển kinh tế, vì vậy đã ký kết hiệp ước hợp tác khai thác khoáng sản, đôi bên cùng có lợi!

 

Còn bạn, với tư cách là người góp phần tạo ra cục diện đôi bên cùng thắng sẽ được liên minh thưởng nhiều điểm tín dụng và vật tư. Thú nhân đưa bạn về bộ tộc, nhìn thấy tình cảnh lạc hậu nơi đó, bạn quyết định dẫn dắt họ bước vào một kỷ nguyên mới!】

 

Mặt sau của tấm thẻ còn mấy dòng chữ nữa, Tư Vân Dịch lật lại xem thì suýt hoa mắt vì bị thú nhân lắc mạnh.

 

【Thú nhân X Sĩ quan chưa đã? Vẫn còn vô số kịch bản của Peach House đang chờ bạn!

 

Ma cà rồng ngàn năm X Thợ săn diệt quỷ, tà đồ nhập ma X sư tôn chính đạo, yêu quái X đạo sĩ ca ca, minh tinh alpha top đầu X alpha hạng mười tám rác rưởi...

 

Đủ mọi thể loại 18 plus k*ch th*ch, bạn muốn gì cũng có, chi tiết xin liên hệ qua WeChat...】

 

Tư Vân Dịch vò nát tấm thẻ, ném xuống dưới giường. Sở Quân Liệt thở hổn hển, một tay chống cạnh mặt Tư tiên sinh, cúi đầu hôn lên.

 

"Tư tiên sinh, hình như anh lại gầy đi rồi?"

 

"Không có." Tư Vân Dịch cố giữ hơi thở ổn định.

 

"Nếu không phải vậy, sao lúc nãy lại..." Sở Quân Liệt cúi đầu nhìn xuống bụng dưới của anh, lát sau ngẩng lên, mặt đỏ ửng, lại cúi hôn lên má anh.

 

"Tư tiên sinh, anh thơm quá..."

 

________________________________________________

 

* Gốc: "吃葡萄不吐葡萄皮" (chī pú táo bù tǔ pú táo pí): Ăn nho không nhả vỏ nho. Tui đổi cho nó thuần việt hơn nha tại nó cũng dễ bị líu lưỡi như nhau à

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.