Ánh sáng trong câu lạc bộ mang theo sắc thái ngà ngà say, mờ tối mà mê hoặc. Ánh mắt của Sở Quân Liệt khóa chặt trên bàn tay đang giữ lấy tay mình, ngón tay thon dài, đốt xương rõ ràng như những ngón tay của nghệ sĩ piano, tựa như ánh trăng nhẹ phủ mặt hồ đêm, phảng phất một chút se lạnh của sương khuya.
"Tổng giám đốc Sở, cậu hiểu nhầm rồi."
Sau chiếc mặt nạ hình em bé năm mới, một giọng nói lạnh nhạt thản nhiên vang lên.
Một tập tài liệu được nâng lên, chắn giữa hai người.
"Tôi là nhân viên của tập đoàn nhà họ Sở, đây là một tài liệu cần cậu ký tên."
Sở Quân Liệt chăm chú nhìn bàn tay lướt qua túi áo ngực, rút ra một chiếc bút ký.
"Thư ký Tô đã gọi điện liên hệ trước với cậu." Người đeo mặt nạ lật tài liệu ra, "Mong cậu kiểm tra lại nội dung bên trong."
Sở Quân Liệt nhìn chằm chằm chiếc mặt nạ đối diện, chậm rãi giơ tay.
Với chiều cao tương xứng, bàn tay cậu to và mạnh mẽ, lòng bàn tay mang theo lớp chai sạn. Ngay khoảnh khắc ấy, Ngô Cố lặng lẽ nhìn người đàn ông trước mặt đưa tay lên, chạm nhẹ vào tay mình như vô tình lướt qua rồi cầm lấy cây bút ký.
Sở Quân Liệt cúi đầu xem tài liệu, lật trang rất chậm, Ngô Cố yên lặng đứng bên cạnh, cảm nhận được ánh mắt người kia không ngừng quét sang.
Ánh nhìn từ sau lớp mặt nạ kia sắc bén và sáng rọi, giống như đèn pha trên tường thành quét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842724/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.