"Ông chủ, đây là hóa đơn hôm nay, nhưng... không phải do trường yêu cầu."
Quản gia đưa hóa đơn mới trong ngày lên, ông Sở cúi đầu nhìn, thấy bên trên ghi "cành bạc hà giống", còn có hai phần cơm chay, đôi lông mày rậm khẽ nhíu lại.
"Ông chủ, sắp đến giờ cậu chủ tan học." Quản gia vừa dứt lời, chiếc xe đưa đón hai người cũng vừa dừng lại trước sân nhà họ Sở.
Khung cửa sổ gỗ được quản gia đẩy lên, ông Sở hơi thò đầu ra liền thấy cháu trai đang được một thiếu niên nắm tay dắt vào sân, khuôn mặt nhỏ tràn ngập nụ cười, còn không ngừng ngẩng đầu lên nhìn thiếu niên kia.
"Anh Vân Dịch, nhà anh ở đâu vậy?"
"Ở Ninh Thành." Thiếu niên đáp với vẻ mặt ôn hòa.
"Anh Vân Dịch, Ninh Thành có vui không? Sau này anh có thể dẫn em đến đó chơi được không?"
Ông Sở thấy trong mắt cháu trai ánh lên niềm vui rực rỡ.
"Được." Thiếu niên đáp một cách tự nhiên, "Nhưng phải đợi em lớn thêm một chút đã."
"Anh Vân Dịch..."
Ông Sở lặng lẽ nhìn cháu trai mình, cứ một câu "anh Vân Dịch" lại một câu "anh Vân Dịch", lần đầu tiên cậu đeo ba lô cho tử tế, cũng là lần đầu sau khi tan học trở về không mang vẻ mặt ủ dột.
"Cậu chủ hôm nay... hình như rất vui." Trong mắt quản gia mang theo nét ngạc nhiên, đợi hai người khuất bóng mới không nhịn được lên tiếng.
"Không chỉ là vui." Ông Sở nghĩ tới cuộc trò chuyện vừa rồi giữa hai người, khóe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842745/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.