"Ông chủ, đây là hóa đơn trường gửi tới."
Quản gia cung kính dâng hóa đơn lên, ông Sở nhận lấy mấy tờ giấy, chỉ liếc qua hai dòng đã nhíu chặt mày, nếp nhăn trên mặt lại sâu thêm vài phần.
"Mấy quyển từ điển và hai chiếc máy tính bị hỏng thì ta còn hiểu được." Ánh mắt ông cụ lộ ra vẻ khó hiểu.
"Nhưng sáu giá đỡ cây bằng gỗ và thành phẩm môn Thực hành tổng hợp của lớp Hai thì là thế nào?"
"Ông chủ, tôi đã gọi điện hỏi người phụ trách rồi." Vẻ mặt quản gia có chút bất lực, "Giờ nghỉ trưa, cậu chủ đã đào khoai lang mà lớp Hai trồng cho môn Thực hành tổng hợp, tháo luôn cả giá đỡ cây, lấy mấy quyển từ điển ra sau núi nướng khoai, nếu không nhờ bảo vệ phát hiện kịp thời, e là cả khu rừng phía sau trường cũng gặp nguy hiểm."
Ông Sở hít sâu một hơi, trong mắt mang theo mấy phần sợ hãi.
Nếu thật sự xảy ra chuyện, chuyện bồi thường chỉ là việc nhỏ, nếu Quân Liệt gặp nguy hiểm thì biết làm sao?
"Mấy củ khoai đó là thành quả mà đám học sinh lớp Hai chăm sóc suốt cả học kỳ, liên quan đến đánh giá môn Thực hành tổng hợp của chúng, có mấy đứa vừa thấy khoai bị đào lên đã tức khắc bật khóc ngất xỉu..." Quản gia trông rất khó xử.
"Ông chủ, cậu chủ vẫn giữ nếp sống trong chùa, có nên đưa cậu ấy về nhà trước để thích nghi dần với môi trường không?"
"Nhưng Quân Liệt... điều nó ghét nhất chính là nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2842744/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.