Chương 95: Venice Không có chuyến bay nào từ Côn Minh tới Milan, Lãnh Phong và Biệt Đông đã bay thẳng từ thành phố Đăng Hồng. Biệt Đông không ngăn được cảm giác mới vẻ và phấn khích về chuyến đi xa, háo hức muốn tự làm tất cả thủ tục ở nhà ga quốc tế. Lãnh Phong cũng không ôm đồm nhiều việc như trước, hắn biết đây là một chuyện thú vị với Biệt Đông, hắn sẽ không tùy tiện cướp đi “món đồ chơi mới” của trẻ em. Đúng vậy, Biệt Đông ngày càng giống một “đứa trẻ”. Lãnh Phong mãi mãi nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Biệt Đông, vừa cứng rắn vừa căng thẳng, như thể luôn cảnh giác với mọi thứ xung quanh, bất cứ lúc nào cũng có thể khép chặt mình vì sợ hãi. Nhưng bây giờ nhìn đứa trẻ chạy khắp sảnh sân bay đi làm thủ tục, cuối cùng Lãnh Phong cũng cảm thấy “lòng ấm áp”. Sau bao nhiêu nỗ lực, cuối cùng cũng xóa bỏ được sự cảnh giác không thể gạt đi và sự nghiêm khắc với bản thân của Biệt Đông. Cậu có thể reo hò như một người hai mươi tuổi trưởng thành bình thường. Nhảy cẫng lên vì hoàn thành một chuyện nhỏ mà trước đây chưa từng làm. Ánh mắt tràn ngập tò mò, líu ríu hỏi cái này hỏi cái kia, hoàn toàn không sợ người khác chê cười. Tiếng Anh gà mờ cũng dám nói chuyện với người nước ngoài đang xếp hàng cùng. Cuối cùng cũng không tiếc đứt ruột từng đồng tiền nữa, đã cam lòng tiêu tiền để đối xử tốt với mình hơn. Cái này thực sự rất tốt, Lãnh Phong cảm thấy tốt hơn bất cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-tim-rao-ruc-mat-thu/2885498/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.