Tiết thanh minh vừa qua, học sinh đã quay trở lại trường học như bình thường, cộng thêm mấy ngày nay xảy ra chuyện, trường học và các giáo viên đều siết chặt kỉ luật hơn. Vào lúc này, cửa các phòng trên tầng đều khóa, hành lang trống rỗng yên tĩnh, thậm chí có thể nghe được tiếng gió thổi qua.
Chợt nghe thấy tiếng người, tay Kiều Nhân nhẹ run một cái, đưa mắt nhìn sang.
Loại cảm giác này, giống y hệt như lúc hai chàng trai dọn vali kia bị cô dọa sợ.
Người dọa người, hù chết người.
Mặc dù đối phương căn bản không có ý định dọa cô.
Kiều Nhân che ngực ho khan, tay cầm cái ví tiền kia càng chặt, móng tay dùng sức quá độ, bấm cả móng tay vào ví tiền bằng da.
Một giây kế tiếp, chưa đợi câu trả lời của cô, hành lang lại có tiếng bước chân truyền tới, đi đôi với tiếng huýt sáo bỡn cợt:
-Tầng lầu này liệu có ai ở không vậy?
Ngón tay Kiều Nhân lập tức bớt run, thả lỏng.
Bởi vì đây là góc khuất, ánh mặt trời không chiếu tới, cửa sổ lại mở, gió từ bên ngoài thổi vào khiến Kiều Nhân cảm thấy lạnh lẽo.
Thở ra một hơi khí lạnh, Kiều Nhân chà xát cánh tay, vừa đưa mắt nhìn lên đã thấy Phó Yến đang đến gần, đụng vào bả vai Kỷ Hàn Thanh:
-Hai người đứng ở chỗ này làm gì?
Cửa ký túc xá vừa nãy đã bị hai người kia khóa, Kiều Nhân liếc mắt nhìn sang, hít mũi một cái:
-Ban đầu vốn là muốn phỏng vấn người trong ký túc xá một chút.
Nhưng theo tình huống này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-tim-rung-dong/1458907/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.