"Ngươi làm như vậy không ổn đâu." Công chúa ngập ngừng một chút, khuyên nhủ nói.
Hách Liên Thanh ngẩng mặt lên, nhìn y.
"Không ổn chỗ nào?"
Công chúa không biết phải nói sao về hành động của hắn lúc nãy, cũng hơi xấu hổ khi phải giải thích, chỉ mơ hồ mà trách móc một chút.
"Cứ cắn người như vậy không tốt đâu..."
Hách Liên Thanh cười cười, nói: "Ngươi hiện tại là tù nhân của ta, ngươi quyết định được sao?"
Công chúa có chút sửng sốt, cảm xúc ngay lập tức giảm xuống, nói: "Ta chưa làm gì cả, ngươi còn muốn giao ta cho bọn họ sao?"
"Ngươi là thê tử của ta, ta có thể giao ngươi cho ai?"
Công chúa khó hiểu.
"Nhưng mà ngươi vừa nói..."
Lời nghi hoặc chưa kịp nói hết thì âm thanh đã bị nghẹn lại trong cổ họng.
Hách Liên Thanh lại tiếp tục cắn y.
Rất muốn phản kháng, nhưng tay bị trói ở sau lưng, không thể nào thoát được, công chúa định lùi lại phía sau tránh đi, nhưng Hách Liên Thanh nhanh chóng đè y xuống, cắn mạnh hơn.
Ban đầu, Hách Liên Thanh chỉ hôn nhẹ, đầu y đã bắt đầu có chút tê dại.
Cảm giác này quá xa lạ, thân thể y luôn được bao bọc trong quần áo, chưa từng phô bày trước mặt người khác, huống chi lại bị liếm cắn.
Bây giờ, y cảm thấy toàn thân tê dại, càng ngày càng bồn chồn, giãy giụa trốn tránh như một phản xạ.
Hách Liên Thanh căn bản không nhận ra hành động của mình có bao nhiêu hung hãn, còn hỏi: "Làm gì mà cứ nhích tới nhích lui vậy?"
Vừa rồi, cúi đầu chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-den-tu-phuong-xa-ky-nhan-chuoc-chuoc/2752028/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.