Khoảnh khắc tiểu vương gia nhấc khăn xoan lên, chạm ngay đôi mắt sáng ngời của công chúa, tay liền cứng lại, không thể rời mắt.
Giữa trán công chúa được điểm hoa mai như trước, đẹp đến xiêu lòng. Cặp mắt mỹ lệ ấy nhìn hắn, trong mắt lộ ra chút bất an.
Lúc này là lúc nên uống rượu hợp cẩn, tiểu vương gia nắm tay công chúa đến bên bàn, công chúa trông có vẻ rất căng thẳng, tay cầm chén rượu cũng run rẩy.
Tiểu vương gia đỡ khuỷu tay y, tay phải vòng qua cánh tay y, ánh mắt một khắc cũng không rời khỏi gương mặt công chúa, vững vàng uống xong rượu giao bôi.
Khi đặt lại chén rượu xuống, công chúa vẫn còn cảm thấy tay mình run rẩy, Hách Liên Thanh nắm chặt tay y, cảm nhận được sự lạnh lẽo ở đầu ngón tay y, liền nghĩ có phải vì trong trướng quá đông người khiến y cảm thấy căng thẳng.
Tiểu vương gia lập đuổi đuổi hết những người không liên quan trong hỉ trướng ra ngoài, cuối cùng cũng có không gian riêng cho hai người, công chúa vẫn cảm thấy run rẩy.
Hắn ghé sát lại, kéo công chúa vào lòng, hỏi: "Lạnh không?"
Công chúa nhìn hắn, lắc đầu.
"Vậy sao tay vẫn run rẩy? Có phải rất lo lắng không?"
Công chúa nhìn hắn một hồi lâu, mãi mới run run nói: "Chúng ta có phải là phải động phòng rồi không?"
Tiểu vương gia cong mắt nhìn y, cười nói: "Ngươi lo lắng việc này à?"
Công chúa hơi mơ hồ mà ừ một tiếng, rồi tiếp tục: "Quyển sách kia ta vẫn chưa đọc hiểu hết đâu..."
Hách Liên Thanh không nhịn được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-den-tu-phuong-xa-ky-nhan-chuoc-chuoc/2752032/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.