Hôm nay đã hẹn cùng nhau đi hái dưa mật, đến giờ, công chúa lăn qua lăn lại hai vòng trên giường, vẫn không dậy nổi.
Hách Liên Thanh ôm eo y kéo lại gần mình, nói: "Hôm qua là ai thề thốt mỗi ngày nhất định phải dậy sớm?"
Công chúa cảm thấy tinh lực của mình căn bản không chống nổi kế hoạch hôm nay, nửa híp mắt nhìn hắn một cái, tức giận trở mình, vùi mặt vào gối, mặc kệ hắn.
Hách Liên Thanh lại đưa tay muốn lật y lại, công chúa tức tối, ngẩng đầu húc nhẹ vào ngực hắn một cái, rồi lại trở mình quay đi, giận dữ lên án: "Rõ ràng nói sẽ không nổi nóng với ta nữa, ta chỉ nói một câu, ngươi lại trả thù ta!"
"Ta không có nổi nóng với ngươi, là ngươi muốn tặng ta quà mà." Hách Liên Thanh còn ra vẻ vô tội, "Ta khám phá quà, ngươi sao lại giận?"
Công chúa bỗng nhiên quay phắt lại nhìn hắn, giận dữ "Ngươi" một tiếng thật lâu, rồi lại nghĩ không ra cách nào phản bác, đành phải lần nữa giận dỗi quay mặt đi.
Đại khái là nuốt không trôi cơn giận, công chúa đột nhiên quay lại, liên tiếp đấm vào cánh tay tiểu vương gia một trận nhưng không có chút sát thương nào.
Hách Liên Thanh nhân cơ hội ôm y vào lòng, còn muốn vén áo y lên nhìn, nói: "Cũng may, không có bầm tím, ngươi giận cái gì thế?"
Eo sườn thì không bị bầm, nhưng cổ tay bị bầm! Hơn nữa Hách Liên Thanh còn cắn lung tung khắp nơi, công chúa càng thêm cảm thấy tiểu vương gia nhất định có họ hàng với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-den-tu-phuong-xa-ky-nhan-chuoc-chuoc/2752043/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.