Khó khăn lắm mới có thể dỗ A Giản ăn cơm, Quý Thính lại chơi cùng với nó một lát, rồi mới đi vào trong cung. Tính ra đã nửa tháng nàng không vào cung, lần này nếu không phải Quý Văn bị bệnh, nàng cũng không dự định vào cung.
Xe ngựa đã sớm tới của hoàng cung, Phù Vân khoác thêm áo choàng cho nàng, đỡ nàng tới trước cửa cung: "Khi nào điện hạ đi ra, ta sẽ dẫn người đi dạo phố mua hạt dẻ xào đường."
“Ừ.” Quý Thính lên tiếng rồi tiến cung, Phù Vân đứng ở cửa cung cùng cấm vệ quân quen biết nói chuyện phiếm một lúc, cũng coi như để giết thời gian.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đúng là thời tiết đầu mùa đông, lại có tuyết khẽ rơi vào buổi sáng, thời tiết rất lạnh, sau khi Quý Thính sinh A Giản thì rất sợ lạnh, lúc này mặc dù đã mặc thêm áo choàng, tay chân cũng rất là lạnh.
Nàng đi theo cung nhân dẫn đường, muốn nhanh chóng tiến vào bên trong điện để ấm áp hơn, cho nên bước chân càng trở nên vội vã.
“Điện hạ, đi chậm một chút, cẩn thận trơn ngã.” Cung nhân tốt bụng nhắc nhở.
Quý Thính khẽ gật đầu: “Ta biết.” Mặc dù đã đáp ứng với đối phương nhưng bước chân cũng không có chậm lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-tai-thuong/2324191/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.