Quý Thính sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn A Giản: "Con nói cái gì?"
A Giản giương đôi mắt đen láy như quả nho lên nhìn về phía nàng, một lúc lâu sau bèn ngây ngốc cười cười.
Quý Thính khẽ cười: "Con đúng là rất lanh lợi, chờ sau này lớn lên một chút, ta sẽ đưa con tới thành Ngọc Quan, tế bái gia gia, nãi nãi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Gia..." A Giản lại mơ hồ nói một câu.
Bởi vì còn giữ một phần vật chứng, hơn nuwac Quý Văn còn cố ý giúp đỡ Thân Đồ Xuyên, chuyện phúc thẩm dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng, chưa đến người ngày, liền đem chuyện án oan năm đó tra rõ thông bố khắp thiên hạ.
Vào ngày Quý Văn tuyên chỉ, Quý Thính cố tình vào triều sớm, nghe hắn gằn từng tiếng đọc kết quả phúc thẩm, đến khi bừng tỉnh có cảm giác như đã cách cả một thế hệ. Nàng không kìm lòng được mà nhìn về phía Thân Đồ Xuyên, khi đối phương nhìn qua lặng lẽ mỉm cười mà Thân Đồ Xuyên chỉ lạnh nhạt nhìn nàng một cái rồi trực tiếp dời mắt nhìn sang hướng khác.
Nụ cười trên mặt Quý Thính đông cứng lại, thật lâu sau mới cúi đầu xuống.
Sau khi lâm triều, Quý Thính lặng lẽ đi phía sau hắn, nhân lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-tai-thuong/2324193/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.