”Không làm khó được ngươi thì chính là ta thua!” Quả nhiên Trác Nhã công chúa nhảy vào hố.
“Được! Trác Nhã công chúa quả nhiên là nữ trung trượng phu! Nếu đã như vậy thì làm phiền chư vị trong bữa tiệc làm chứng! Trác Nhã công chúa chỉ ra một đề, nếu như Thụy Mẫn công chúa ta không trả lời được thì ta thua, nếu như ta có thể đáp được, thì Trác Nhã công chúa nhận thua!” Lung Nguyệt nhìn mọi người hắng giọng nói, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía Trác Nhã, nói: “Như thế phải không?”
Trác Nhã công chúa giống như sợ thua thanh thế, cũng lớn tiếng nói: “Đúng vậy!”
“Xác định?” Lung Nguyệt hỏi.
“Xác định! Người Trung Nguyên các ngươi chính là thích dài dòng! Mau mau tỷ thí đi!” Trên mặt Trác Nhã đã có vẻ không kiên nhẫn.
“Được! Như vậy, xin Trác Nhã công chúa ra đề!” Lung Nguyệt cười. So tâm trí không kiêu không ngạo, trầm ổn tỉnh táo mới có phần thắng. Mà lúc này Trác Nhã công chúa đã bị Lung Nguyệt làm cho phân tâm.
Trác Nhã công chúa tiếp lời: “Vậy thì ta ra đề, trong thời gian một nén hương, mong Thụy Mẫn công chúa dùng phương pháp nào đó không động tay chân, không chạm vào người ta, nếu có thể để ta ngồi xuống, ta liền nhận thua!”
Vừa nói xong, lập tức có tiểu thái giám lấy hương ra đốt.
Đại Vương tử Ban Đạt cùng Hàn Khôn thấy Lung Nguyệt nói mấy câu khiêu khích, vốn muốn ngăn cản Trác Nhã, nhưng lại không kịp, để nàng ta nhanh miệng đáp ứng. Nhưng lúc nghe Trác Nhã ra đề, vô cùng xảo quyệt, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-thanh-vuong-phi/263782/chuong-105-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.