Lúc này Tần Mang đã được Hạ Linh Tễ ôm khiêng trên vai, từ sân trượng đi thẳng vào hành lang kính.
Ngày mai là tiết Kinh Trập*, lúc này bầu trời bên ngoài khách sạn đã bị mây dày bao phủ, xa xa có thể nghe được những tiếng sấm rền, từ xa đến gần, như đang ở bên tai.
(*Kinh Trập: 1 trong 24 tiết khí của Trung Quốc, thường là ngày 6/3 – 7/3)
Tần Mang nằm trên vai người đàn ông, hoàn toàn không cảm nhận được chút nguy hiểm nào.
Ngược lại nghĩ đến lời nói vừa rồi của Hạ Linh Tễ, đôi môi đỏ mọng của cô cong lên.
Đầu ngón tay trắng nõn của cô chọc vào lưng anh, cố ý giãy giụa kêu lên: “Cứu mạng, ở đây có người muốn cưỡng ép con gái nhà lành.”
Đôi chân thon dài của Hạ Linh Tễ vẫn rất trầm ổn, vững vàng bế cô ra khỏi khách sạn.
“Ai ai ai?
“Ai cưỡng ép con gái nhà lành?”
Cách đó không xa, Nguyễn Kỳ Chước nghe được tiếng kêu cứu yếu ớt mềm mại, trong lòng tự nhiên dâng lên ý muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Lập tức xông nhanh ra.
Giây tiếp theo.
Đối diện ngay với ánh mắt lạnh lùng như cơn bão ngầm dưới biển sâu kia của Hạ Linh Tễ.
Trái tim nhỏ bé chợt run lên.
Phản xạ có điều kiện mà che mắt lại: “Em không nhìn thấy cái gì cả!!”
Sau đó chậm rãi lùi về sau.
Nội tâm đang gào thét đôi vợ chồng nhà này.
Cosplay tình thú này thì có thể về phòng mình rồi hẵng làm được không!!!
Nếu người không biết còn tưởng thật sự có kẻ xấu muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-khai/2581901/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.