Ăn tối xong xuôi, bố mẹ Lục Thanh Nham cũng đã tới đây, ba tiếng sau, bố mẹ Lâm Hữu cũng vội vàng lái xe tới bệnh viện. Bốn người lớn kéo Lâm Hữu dậy nhìn tới nhìn lui, xác nhận cậu thật sự không có gì khó chịu mới yên tâm.
Lâm Hữu tựa vào lòng Lục Thanh Nham ăn táo, chỗ táo này cũng do Lục Thanh Nham gọt.
Cậu lầu bầu nhìn mẹ mình, “Mẹ nói xem tại sao bệnh viện chỗ mẹ sinh con không đáng tin chút nào vậy, Beta hay là Omega còn không xét nghiệm được.”
Mẹ cậu vỗ cậu một phát, “Chuyện này lại trách bệnh viện người ta à, trước khi anh phân hóa máy dò cũng không phát hiện ra anh không phải Beta.”
Nói tới đây, Lâm Hữu nhìn sang Lục Thanh Nham, nhớ lại hồi sáng khi khám ở dưới, anh bác sĩ kia đã lấy máy dò ra kiểm tra cho cả Lục Thanh Nham.
Cậu huých Lục Thanh Nham nói: “Ông nói xem có khi nào thật ra ông là Alpha, chẳng qua bây giờ chưa phân hóa nên mới có vẻ giống Beta không?”
Lục Thanh Nham khẽ cười, “Ông tưởng đây là siêu thị bán tháo mua một tặng một à? Chuyện 17 tuổi mới phân hóa như ông, trong năm mươi nghìn người chưa chắc đã có một người, làm gì có chuyện có hai người xuất hiện cùng lúc.”
Lâm Hữu “ò” một tiếng, vỗ tay Lục Thanh Nham, “Vậy cũng tốt, ông nghĩ xem, ông mà là Alpha thì tôi không thể nằm trong lòng ông thế này được nữa rồi, kiểu gì nhà trường cũng bêu đầu bảo chúng ta yêu sớm.”
Không nói thì thôi, vừa lên tiếng mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-thuc-du-bat-cao-cap/2307553/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.