Cái gọi là trứng chọi với đá.
Ngày hôm sau, Khố Nhĩ Vân Châu vẫn bị đưa tới trước mặt Quốc vương bệ hạ, mặc cho nàng giãy dụa thế nào đều không làm được gì.
''Bái kiến phụ vương''
Che giấu tất cả hận ý, Khố Nhĩ Vân Châu cung kính hành lễ.
Váy lụa đỏ hồng thêu thược dược làm nổi bật thân hình yểu điệu quyến rũ của nàng, trâm dài hải đường hồng ngọc bằng vàng lại lộ ra quý khí xinh đẹp, hai bên tai đều được bảo thạch lựu đỏ chiếu sáng rạng rỡ.
Nhìn toàn thân, Khố Nhĩ Vân Châu như một gốc mẫu đơn quý khí lại xinh đẹp phú quý.
''Mặc đồ này không tệ''
Quốc vương Khố Nạp đang dùng bữa sáng, đánh giá từ trên xuống dưới nữ nhi một lần.
''Đây mới là dáng vẻ mà Công chúa của một nước nên có''
Quốc vương Khố Nạp suy nghĩ, lúc này những tên nam nhân của Đại Cảnh triều kia dù sao cũng nên mở mắt một chút.
Ông ta thậm chí đã vội vã muốn nhìn bộ dạng bọn họ tranh nhau đến bể đầu chảy máu.
''Hôm nay là ngày thứ hai luận võ kén rể, chờ lát nữa con đi theo bên cạnh trẫm'' Quốc vương Khố Nạp vung tay lên.
Thoáng nhìn sự ngạo mạn trong mắt Quốc vương, Khố Nhĩ Vân Châu rủ mắt cung kính đáp ứng.
Không đấu tranh, không phản kháng.
Chuyện duy nhất nàng có thể làm chính là che giấu hận ý, sau đó nghe lời.
''Phụ vương'' nàng cả gan tiến lên.
''Hôm qua là nữ nhi không hiểu chuyện, làm loạn thêm cho phụ vương, nữ nhi biết phụ vương gian khổ, trong đêm suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cua-cung-hoan-hi-phan-2/1049290/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.