Sớm đã hiệp thương xong quyết sách, Quốc vương của Khố Nạp cũng không tiện nói gì.
Chỉ quan tâm quyền lợi, càng sẽ không để ý sống chết của nữ nhi.
Sau khi hàn huyên qua quýt, Quốc vương Khố Nạp rất nhanh quay lại đội xe, được quân đội của Đại Cảnh triều hộ tống tiến vào thành Cam Dương.
Trên xe ngựa, Quốc vương Khố Nạp căn dặn nữ nhi.
''Phò mã của con vẫn chưa định được, nhưng bọn họ có nói, sẽ tuyển ra võ sĩ dũng mãnh nhất cho con, con đừng lo''
''Nữ nhi cẩn tuân phụ mệnh'' Vân Châu ôn hòa thuận theo.
Nữ nhi mười sáu tuổi bình tĩnh như vậy, cũng khiến cho Quốc vương Khố Nạp có chút nhìn bằng con mắt khác.
Trong lòng tuôn ra một chút áy náy, muốn nói gì đó.
Lại nghe tỳ nữ bên ngoài bẩm báo.
''Quốc vương bệ hạ, đã đến hành cung, mời ngài xuống xe''
Giọng nói này kiều mị lại quen thuộc, nghe qua liền biết đến từ Ca Na.
Đôi mắt của Khố Nhĩ Vân Châu rủ xuống.
''Phụ vương, đã đến hành cung rồi, nữ nhi đỡ người xuống xe''
''Ừ''
Quốc vương Khố Nạp hài lòng vỗ vỗ lưng nữ nhi, thân thể mập mạp run run rẩy rẩy xuống xe ngựa.
...
Nơi này là biệt viện của Hoàng gia ở thành Cam Dương, cũng không lớn, cũng may ở chỗ ngoại ô, vây quanh với núi và sông, phong cảnh đặc biệt.
Diệp Tư Quân đứng ở cổng hành cung, thân mang áo giáp, bên hông cầm kiếm, ánh mắt sáng ngời nhìn qua đôi cha con cách đó không xa.
''Đây là hành cung, chỗ ở đơn sơ, mời chư vị ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cua-cung-hoan-hi-phan-2/1049298/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.