Lúc bốn giờ chiều, hồ tạo sóng mở cửa đúng giờ. Kha Diệc Từ và Ôn Linh đứng ở khu vực nước nông. Nhiệt độ nước mát lạnh, ánh nắng gay gắt, sự đối lập giữa nóng và lạnh tạo nên sự cân bằng hoàn hảo. Ôn Linh bơi giỏi, cứ bơi qua bơi lại lượn quanh Kha Diệc Từ, làn da cậu trắng trẻo, ánh sáng nước lấp lánh đan xen, trông như nhân ngư sống động.
Kha Diệc Từ thì vụng về hơn, đó là lý do vì sao cả hai vẫn đang ở khu vực nước nông. Ôn Linh đặt chiếc phao bơi vào eo Kha Diệc Từ, rồi kéo phao bơi tiến về phía khu nước sâu 1,8m.
"Nếu phao không phải hình con vịt vàng thì sẽ tuyệt hơn." Kha Diệc Từ nói.
Ôn Linh giơ hai tay lên khỏi mặt nước, làm dấu hiệu [Vịt vàng dễ thương mà.] Rồi bất thình lình lao mình ra khỏi nước như một con cá, hai tay đặt lên phao, mắt cười cong cong, nụ cười rạng rỡ. Kha Diệc Từ giơ tay véo má Ôn Linh, nói: "Sóng sắp đến rồi, cậu nắm chặt tôi, tôi giữ phao bơi."
Trên nền tảng phía trên máy tạo sóng, người dẫn chương trình phụ trách khuấy động không khí cầm micro hét lớn: "Các bạn trong hồ bơi, giơ tay lên nào! Chúng ta sẽ nghênh đón đợt sóng ba mét nhé, cùng đếm ngược nào, năm, bốn..."
"Ba!" Đám đông hưởng ứng cuồng nhiệt.
"Hai!"
Kha Diệc Từ hòa vào đám đông hô lớn: "Một!"
Sóng lớn từ khu nước sâu gần máy tạo sóng dâng lên, đẩy cao đám đông. Ôn Linh dùng một tay bịt mũi, tay kia nắm chặt tay Kha Diệc Từ. Chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cu-cuc-cu-thien-luong-vinh-dong-co/1791012/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.