Buổi học vẽ kết thúc khi chuông báo thức reo vào lúc 5 giờ chiều. Ôn Linh nhặt tờ giấy nháp của Kha Diệc Từ, dán nhãn ngày tháng lên góc phải rồi cất vào tập hồ sơ. Cậu đưa máy tính bảng cho Kha Diệc Từ, trên màn hình là trang web mua vé xem phim. Ôn Linh nói: "Chọn đi."
Kha Diệc Từ đang nghĩ tối nay rảnh rỗi, liền cúi xuống lướt qua danh sách các bộ phim đang chiếu. Phim tình cảm thì quá nhàm chán, phim trinh thám lại quá căng thẳng, không tiện để tạo cơ hội gần gũi, còn phim hoạt hình thì quá trẻ con. Sau một hồi cân nhắc, cuối cùng cậu chọn một bộ phim chủ đề thảm họa.
Hy vọng khi đến cảnh thảm họa xảy ra, cậu có thể tự nhiên mà nắm tay Ôn Linh.
Ôn Linh không phản đối, cậu chọn ghế ngồi giữa rạp và thanh toán. Cậu ra dấu: [Tôi muốn chuyển tầng dưới thành phòng vẽ.]
"Ba mẹ cậu đồng ý chứ?" Kha Diệc Từ hỏi.
[Họ giờ mê sưu tầm huy hiệu kim loại, chẳng cần chỗ để mấy món đồ cũ nữa.] Ôn Linh ra dấu.
Thấy Ôn Linh gọi bộ sưu tập của ba mẹ là "đồ cũ", Kha Diệc Từ bật cười. Thì ra những đứa con ngoan ngoãn đôi khi cũng lén phàn nàn về sở thích kỳ lạ của cha mẹ. Anh hỏi: "Vậy số đồ đó cậu định để ở đâu?"
Ôn Linh suy nghĩ một lúc rồi ra dấu: [Chuyển lên tầng ba hoặc vứt đi.]
Lúc này đây, Sư Nhung và Ôn Đức Trạch hoàn toàn không biết rằng đứa con cưng của họ đang âm thầm lên kế hoạch dọn dẹp tất cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cu-cuc-cu-thien-luong-vinh-dong-co/1791026/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.