Trong căn phòng lấy màu hồng làm chủ đạo…
Long Tịch Bảo có chút mất hồn tựa vào đầu giường, không khỏi nhớ tới cuộc tranh cãi ngày hôm qua… (Em làm anh quá thất vọng.) (Bắt đầu từ hôm nay chúng tôi cũng không quản em nữa, em muốn làm gì thì làm!) Không bao giờ quản mình nữa a… thất vọng à… Tự giễu cười cười, cúi đầu thấy điện thoại di động trong túi… Đúng rồi, phải gọi điện thoại cho anh Thiên… Lấy điện thoại di động ra, gọi vào dãy số kia. Rất nhanh liền truyền đến âm thanh từ tính của Doãn Thiên…
"Bảo Nhi, ăn no chưa?"
"Ăn no rồi, anh Thiên."
"Em… có thể đi ra ngoài không?"
Long Tịch Bảo ngẩn người, nhẹ giọng nói: "Có thể."
"Như vậy anh ở trong nhà chờ em, còn biết đường không?"
"Biết, bây giờ em qua."
"Đi đường cẩn thận một chút, muốn anh đi đón em không?"
"Không cần, tự em đi cũng được"
"Được, vậy anh chờ em."
"Dạ, vậy lát nữa gặp, bái bai."
"Bái bai."
Long Tịch Bảo nhấn phím kết thúc cuộc gọi, có chút sững sờ nhìn điện thoại di động sáng lấp lánh, là cô làm sai sao? Mặc dù anh Thiên từng lợi dụng cô, nhưng cô từ đầu đến cuối luôn tin tưởng… anh ấy không phải người xấu, anh ấy và cô làm bạn ba năm, trong ba năm cùng nhau ăn, cùng nhau chơi đùa, lúc cô vui vẻ, anh đi cùng cô đến khu vui chơi, lúc cô không vui, anh theo cô đến võ quán Judo để luyện võ, trong lòng cô… anh chính là anh trai của cô a, chẳng lẽ thân mật với anh trai mình một chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-be-nho-cua-tong-giam-doc-hai-mat/2637837/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.