“Mẹ ơi! Mẹ ơi!”
Nếu không phải Diệp Tranh sợ tổn thương đến lòng tự trọng của Thẩm Nghê Nghê thì đã sớm chạy trối chết, bây giờ chỉ có thể chớp mắt cầu cứu nhìn về phía Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan có chút buồn bực, trực tiếp ôm Thẩm Nghê Nghê.
“Nghê Nghê, không thể!”
“Vì sao?”
Thẩm Nghê Nghê bĩu môi, rõ ràng là đang tỏ vẻ không vui.
“Buổi tối con còn phải trông coi giấc ngủ của anh Diệp Tranh, không được sao?”
“Không được!”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp từ chối.
“Nghê Nghê, anh trai là anh trai, con không thể ngủ chung với anh trai. Hơn nữa anh trai cũng không thể chơi trò hôn hôn với con, cho dù ở bất cứ lúc nào con cũng không thể tùy tiện chơi trò hôn với bạn nam, biết chưa?”
Thẩm Hạ Lan không thể không nhân cơ hội này để truyền dạy suy nghĩ nam nữ khác biệt cho con gái mình.
Đôi mắt Thẩm Nghê Nghê có chút nghi ngờ.
“Nhưng tại sao mẹ và ba thì có thể được?”
“Vì mẹ và ba con là lưỡng tình tương duyệt, hơn nữa cũng đã đến tuổi trưởng thành nên mới có thể. Sau này nếu Nghê Nghê gặp được chàng trai mình thích, hai người cũng thương yêu nhau thì tất nhiên là có thể, nhưng trước đó, Nghê Nghê phải đem những thứ tốt đẹp nhất để lại cho người tốt nhất, đúng không?”
Thẩm Hạ Lan không biết Thẩm Nghê Nghê nghe có hiểu hay không, nhưng cô nhất định phải nói như vậy.
Thẩm Nghê Nghê có chút không cam lòng nói: “Nhưng con cũng rất thích anh Diệp Tranh, tương lai con cũng có thể gả cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-co-chieu/2666384/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.