Chương 1195
Thẩm Hạ Lan lần này ngủ càng yên ổn hơn, có lẽ là vì cô biết Diệp Ân Tuấn đã trở về rồi, có người để tin cậy, hoặc có lẽ vì quá mệt mỏi nên cô mới ngủ đến tận 11 giờ trưa.
Nhìn màn hình hiển thị đồng hồ, Thẩm Hạ Lan còn tưởng mình nhìn nhầm, hoặc đồng hồ bị hỏng.
Nhưng cảm giác đói bụng khiến cô phải bò dậy.
Ở chiếc bàn đầu giường, đặt sẵn một bộ quần áo rộng rãi được chọn kỹ, đôi dép đi trong nhà đã được thay bằng dép bông dày nặng.
Này thực sự coi cô như người đang ở cữ sao?
Thẩm Hạ Lan không nói nên lời, nhưng vẫn mang dép đi xuống lầu.
“Mẹ, mẹ dậy chưa? Mẹ ngủ dữ nha!”
Diệp Nghê Nghê ngồi trên sô pha nghịch đồ chơi mà Diệp Ân Tuấn mới mua cho con bé, trên tay còn có một ít đồ ăn.
Thẩm Hạ Lan bị trêu chọc thì hơi đỏ mặt.
“Ba con đi đâu thế?”
“Ba ra ngoài mua đồ ăn nói một lát sẽ làm cho con cánh gà chiên coca.”
Diệp Nghê khi nói đến chuyện ăn uống, hai mắt sáng ngời.
“Con chỉ biết ăn. Hết sốt chưa?”
Thẩm Hạ Lan sờ sờ đầu con bé, thấy nhiệt độ thích hợp mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hết từ sớm rồi. Mẹ, Ba về lúc nào vậy?
“Tối hôm qua.”
Thẩm Hạ Lan sờ sờ đầu Diệp Nghê Nghê, rót cho mình một ly nước.
Diệp Nghê Nghê mím miệng nói: “Ba nếu trở về sớm hơn là tốt rồi. Con sẽ không bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-co-chieu/2667386/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.