Mặc dù Diệp Tranh vẫn còn muốn giãy, nhưng dưới ánh mắt dịu dàng của Thẩm Hạ Lan chỉ có thể thở dài một tiếng, sau đó ngoan ngoãn ngồi ở đó, để mặc cho Lam Thần chữa trị cho mình.
Khoảng thời gian này cũng không nói chuyện.
Trong đại sảnh bao phủ mùi máu tanh nồng, khiến người khác có chút khó chịu.
Thẩm Hạ Lan vẫn luôn cảnh giác với những người xung quanh đột nhiên ra tay.
Không có cách nào, tên Mạc Nhiên này cho cô áp lực quá lớn.
Nếu như một đấu một, cô chắc chắn không phải là đối thủ của người đàn ông này.
Đối với sự phòng bị của Thẩm Hạ Lan, Mạc Nhiên không quan tâm, mà lười biếng dựa vào kia, khẽ nói: “Tôi kể cho cô nghe một câu chuyện.”
Thẩm Hạ Lan không ngắt lời anh ta, nếu như cô đoán không nhầm, có lẽ anh ta muốn nói đến ân oán giữa anh ta và Diệp Ân Tuấn.
Cảm xúc của Mạc Nhiên dịu đi, đôi mắt hung ác kia xuất hiện một tia dịu dàng.
“Tôi có một người chị gái tên là Mạc Tịch, rất xinh đẹp, rực rỡ chói mắt giống như cô.
Từ nhỏ, cả nhà chúng tôi đã nâng chị trong lòng bàn tay, che chở để chị ấy trưởng thành.
Chị ấy thích học y, thích màu xanh cây ô-liu, vì vậy chị ấy tham gia vào quân đội, hơn nữa còn thành công trở thành quân y.”
Thẩm Hạ Lan có chút sững sờ.
Cô không thể ngờ được chị gái của Mạc Nhiên lại là quân nhân.
Mạc Nhiên không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Thẩm Hạ Lan, anh ta đã chìm vào trong ký
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-co-chieu/2667529/chuong-1326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.