Hách Liên Thần gầm thét một trận làm cho Tây Hàn không giải thích được, chỉ là ngẫm lại Hách Liên Thần mới vừa thông qua màn ảnh thì cũng chỉ là nghe được âm thanh của Hoắc Thần Viễn cũng đã có bộ dạng căm thù đến tận xương tuỷ như vậy, nhìn lại bộ dạng gầm thét đoán chừng cũng không có khó hiểu như vậy rồi.
Tây Hàn khóe miệng run rẩy, người em trai kia đến tột cùng đã làm ra chuyện gì mà Hách Liên Thần trở nên như thế nào? Mang chó cùng đánh nhau? Mẹ nó! Chớ có nói đùa, Hách Liên Thần một thân một mình ó thể đánh thắng hết tất cả bầy sói chẳng lẽ lại không đánh thắng một con chó Mục Dương to lớn?
"Thế nào tôi nghe Hoắc Thần Viễn nói nó thường tìm cậu chơi cùng? Quan hệ của các người không phải là rất thân thiết sao?"
Tây Hàn có loại dự cảm xấu, cậu đột nhiên cảm thấy tất cả sự việc này vốn là thằng nhãi Hách Liên Thần bày ra.
"Ông cụ non! Đừng chọc cười! Tôi là bạn của thằng nhóc đó? Thằng nhóc đó trừ việc ỷ tôi đánh không lại nó sau đó thường dựa vào danh nghĩa lão tử cướp cô gái của nó nhưng thật lòng mà nói thì ta chưa từng làm chuyện tình như vậy! Tây Hàn, nói thật, lão tử vẫn cảm thấy tên tiểu tử kia thật là đống rác."
Quả nhiên, Hách Liên Thần giờ phút này hình như thật sự đã quên mất một chuyện khác, lúc đó thấy Hoắc Thần Viễn cùng Mộ Tây Hàn ở chung một chỗ, cái gì cũng đã ném sau đầu rồi, kích thích này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643697/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.