Editor: Sendyle
Trong bóng tối Một Niệm Thần cười điên cuồng, làm cho người ta hoài nghi không biết người này có vấn đề gì về thần kinh hay không. Thì ra cũng có những thứ Hoắc Cảnh Sâm không làm được, chính là việc nhà ngu ngốc. Không, chính xác mà nói người này năng lực phá hoại hoàn toàn, sửa kỳ đà cản mũi người đem kỳ đà cản mũi gọn gàng tệ hơn…
“Mộ tiểu thư, cười đủ chưa?”
Đắc ý quên mất lí trí, Một Niệm Thần cười trên nỗi đau của người khác nhưng đồng thời không biết rằng tự mình đang rước họa vào thân.
Trong bóng đêm, Hoắc Cảnh Sâm mang theo vài phần nguy hiểm mặt giáp mặt đến gần cô, khoảng cách rất gần, do nãy giờ Một Niệm Thần chìm đắm trong thế giới của chính mình, hoàn toàn không kịp phản ứng, bước chân của người này đến gần mình từ lúc nào không hay biết.
Trong nháy mắt, tiếng cười im bặt, trong bóng tối nụ cười của Một Niệm Thần tê cứng, trong lúc đó quần ma loạn vũ, cô cảm thấy thật sự chết tiệt, thật là bất cản như thế, cô như thế nào quên mất điều chỉnh chính mình không được chọc giận anh ta.
“Ha ha, giám đốc Hoắc, tôi nào dám cười anh, tôi là muốn nói đèn này như vậy là do tôi không có đem đèn pin chiếu tốt cho anh.”
Đang nói chuyện Một Niệm Thần cảm thấy chột dạ rụt lại phía sau, dựa, lúc này không trốn còn đợi khi nào? Cô làm sao biết người này khi nào điên tiết lên làm ra chuyện gì với cô thì sao?
“Giám đốc, anh từ từ ở chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/1643759/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.