Ninh Hề Nhi vô cùng tủi thân.
Kỷ Dạ Bạch thế mà lại không tin tưởng cô!
Thấy cô như vậy, Kỷ Dạ Bạch cau mày, trong lòng như có điều gì đó thúc đẩy, khiến hắn rất rất muốn đi đến xoa đầu Ninh Hề Nhi.
Bàn tay duỗi ra được một nửa, hắn mới giật mình, vội vàng rút tay về.
Đáng ra hắn phải ghét, phải bắt nạt con nhóc thối tha này mới phải, sao tự dưng lại muốn yêu thương và đối tốt với con nhóc đó chứ!
"Nghe nói cậu sắp chuyển đến trường của tôi?"
Thấy hắn đột nhiên đổi đề tài, Ninh Hề Nhi thấy hơi là lạ, nhưng vẫn tiếp lời: "Ừm."
"Gặp ở trường nhé, Ninh Hề." Kỷ Dạ Bạch đột nhiên nghĩ đến một cách trêu chọc Ninh Hề Nhi, khóe môi hơi nhếch lên.
Hắn vừa cười, đuôi mắt hơi cong lên, sâu trong đôi mắt như có ánh sao rực rỡ, lấp lánh lóe lên trong bầu trời đêm mênh mông thăm thẳm.
Ninh Hề Nhi không thể phủ nhận, Kỷ Dạ Bạch là chàng trai có nụ cười đẹp nhất trong những người cô từng gặp.
Thế nhưng nụ cười của hắn lúc này lại khiến cô có cảm giác... hơi lo lo.
"Này, cậu muốn làm gì hả?" Ninh Hề Nhi lo lắng hỏi.
Thấy cô như vậy, Kỷ Dạ Bạch có cảm giác đã hòa nhau vụ ban nãy rồi.
"Đương nhiên là... 'cảm ơn' cậu đã giới thiệu bạn gái cho tôi."
"Rốt cuộc là cậu muốn làm gì?" Ninh Hề Nhi càng lúc càng thấy có gì đó sai sai.
Nụ cười bên khóe miệng Kỷ Dạ Bạch càng tươi hơn: "Cậu sẽ biết nhanh thôi."
...
Thứ hai...
Trường Trung học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-om-cai-nao/2627465/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.