Cung Tu vừa mở miệng, chỉ trong nháy mắt cả lớp lại ầm ĩ lên.
Rốt cuộc Ninh Hề Nhi này có sức hấp dẫn đến mức nào, lại có thể khiến cho cả hai nam thần của trường Trung học Phổ thông Mộc Anh đều che chở cho cô.
Nghe tiếng của Cung Tu, trái tim của Ninh Hề Nhi bỗng ngừng đập.
Đó là chàng trai mà cô yêu thầm ba năm, Cung Tu trong tim cô hoàn hảo, thu hút, cao quý.
Nếu như là trước đây, cậu ta nói thiếu bạn cùng bàn, chắc chắn đôi mắt cô sẽ biến thành hình trái tim rồi tung tăng chạy tới chỗ cậu ta.
Nhưng mà...
Con ngươi đen nhánh sáng ngời như ngọc lưu ly lại hiện lên vẻ gian xảo.
"Vậy hai người ngồi với nhau chẳng phải là xong sao?"
Bầu không khí vốn đang căng thẳng, nhờ câu nói đùa đó của cô mà vơi bớt mùi thuốc súng.
Ánh mắt Kỷ Dạ Bạch sáng như đuốc, nhìn thẳng vào Ninh Hề Nhi!
Ninh Hề Nhi nghiêng mặt, giả bộ lật sách, không nhìn hắn.
Khóe miệng Cung Tu cong lên, Ninh Hề Nhi, dường như thông minh hơn gã đã nghĩ.
Lúc mềm mỏng lúc cương quyết, bản lĩnh lấy nhu thắng cương, dường như cô ta cũng rèn luyện tốt đấy chứ!
"Xin lỗi, tôi không có hứng thú với bạn cùng bàn là nam." Cung Tu nhún vai: "Cậu Kỷ, cậu nói xem?"
"Ha ha..." Tiếng cười trầm thấp mà quyến rũ, còn mơ hồ ẩn chứa cả sự tức giận.
Ninh Hề, cậu được lắm!
Hắn sải bước dài, thong dong như đi dạo bước tới bên cạnh Ninh Hề Nhi, kéo ghế ngồi xuống!
"Cậu không lên thì anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-om-cai-nao/2627507/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.