Cảm nhận được Ninh Hề Nhi run rẩy, Kỷ Dạ Bạch mới cười mãn nguyện, hắn mỉm cười xoa đầu cô: "Bạn học Ninh, sau này cố gắng nhé!"
Cố gắng cái quái gì!
Còn nữa, tại sao Kỷ Dạ Bạch mỉm cười lại càng đáng sợ vậy!
Hu hu... Tự dưng cảm thấy hơi sợ...
"Ha ha..." Cô gượng cười, "Cậu làm như thế này là đang ức hiếp con gái, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng hot boy của cậu đấy, cậu Kỷ ạ!"
Cô nhấn mạnh hai chữ "cậu Kỷ", Kỷ Dạ Bạch nhướng mày, vẻ mặt vô cùng vô tội, hỏi ngược lại: "Tôi có ức hiếp ai à?"
Dung mạo khôi ngô hơn người, giọng nói trầm trầm ấm áp, trong nháy mắt đã khiếp cả đám người ngả rạp.
"À! Đâu có, đâu có! Cậu Kỷ làm gì cũng đúng hết!"
"Ôi! Muốn bị cậu Kỷ ức hiếp, chà đạp quá đi..."
"Ninh Hề Nhi, cậu đừng có không biết điều nữa đi!"
Nhìn mấy người con gái háo sắc trong lớp, Ninh Hề Nhi ôm trán.
Cái thế giới coi trọng nhan sắc này!
…
Thời gian nghỉ giải lao...
"Anh Kỷ, trưa ăn gì thế?" Tiêu Hi Thần tới hỏi.
Kỷ Dạ Bạch bắt tréo chân, lười nhác đọc ra một chuỗi dài: "Sườn xào chua ngọt, gà viên xào ớt, súp nấm, canh cải đậu phụ... À... còn coca lạnh với lườn gà chiên xù ở cổng trường. Mấy món này đi."
Tiêu Hi Thần toát mồ hồi: "Anh ăn hết không?"
Ninh Hề Nhi bĩu môi, Kỷ Dạ Bạch đúng là con lợn! Ăn nhiều thật!
Như là hiểu được ý cô, Kỷ Dạ Bạch nhìn cô, nheo mắt nói: "Còn đứng ngây ra đấy làm gì, đi mua đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-om-cai-nao/2627508/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.