Bầu không khí đột nhiên trở nên xấu hổ.
"Á..." Ninh Hề Nhi xoắn xuýt nửa ngày mới nói: "Anh em đúng là đẹp trai thật, nhưng mà chị..."
"Vậy là thích còn gì? Woa! Anh ơi chị thích anh kìa! Vậy thì Miêu Miêu có phải gọi chị Hề Hề là chị dâu không?" Miêu Miêu nghiêng đầu, đôi mắt to tròn chớp chớp trông vô cùng đáng yêu.
"Hừ." Kỷ Dạ Bạch bỏ máy tính sang một bên, bắt chéo hai chân, tỏ ra anh đây đang rất vui vẻ: "Tủ lạnh có kẹo mút vị sữa đó."
Miêu Miêu bò tới bên cạnh, tha thiết nhìn hắn: "Em ăn năm cái được hông?"
"Hai cái."
"Bốn nhé!"
"Hai cái."
"Ba, ba cái được không?"
"Hai cái."
Miêu Miêu bĩu môi: "Hừ, anh xấu lắm, Miêu Miêu lừa anh đấy! Chị Hề Hề không thích anh đâu!"
Kỷ Dạ Bạch:...
"Chỉ được ăn một cái!" Kỷ Dạ Bạch tức tối, mặt mũi đen sì như đáy nồi.
"Hu hu hu..." Miêu Miêu oan ức nhào vào lòng Ninh Hề Nhi, "Chị ơi, anh em dữ lắm, sau này chị có tìm bạn trai cũng đừng tìm người như anh em nha!"
Kỷ Dạ Bạch:...
"Một cái cũng không được ăn!"
Miêu Miêu nhịn không được khóc "Òa" lên.
Ninh Hề Nhi dở khóc dở cười ôm bé dỗ hơn nửa ngày, Miêu Miêu mới chịu nín, thút tha thút thít nói: "Chị ơi ôm ôm, hôn hôn."
"Nào..." Ninh Hề Nhi ôm lấy bé hôn "chụt" một cái, "Miêu Miêu ngoan, không khóc nữa, chúng ta đi làm bài tập."
Cô lấy ra chiếc cặp sách hình con mèo nhỏ của Miêu Miêu, giúp bé lấy vở bài tập ra, còn Miêu Miêu thì làm mặt quỷ khiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-om-cai-nao/2627600/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.