Editor: Nguyetmai
Chỉ trong nháy mắt cô đã bị nhét cho một đống quà gặp mặt, không ôm nổi luôn!
"Kỷ Dạ Bạch..." Ninh Hề Nhi bối rối nhìn về phía Kỷ Dạ Bạch bằng ánh mắt van nài. Kỷ Dạ Bạch lập tức hiểu ý, ôm eo cô, bất đắc dĩ nói: "Mọi người không được dọa vợ cháu."
Phụt...
Ai là vợ của cậu chứ!
Bác cả dẫn đầu ho khan: "Được rồi được rồi, mọi người đừng đứng chắn ở cửa nữa, trước tiên để Dạ Bạch dẫn vợ vào nhà đã!"
Kỷ Dạ Bạch nhận lấy đống đồ trong tay cô, lúc cầm đến chiếc ván giặt nghe nói có thể sánh ngang chất lượng của Nokia mà bác cả đưa thì lông mày hắn giật giật.
Nhà cũ được trang trí theo phong cách cổ xưa, vừa tinh tế vừa trang nhã, phong cách thiết kế rất đẹp.
Ninh Hề Nhi thấp thỏm ngồi trên xô pha, lén lút mở một bao lì xì ra nhòm thử.
Vừa rồi cô đã bị nhét cho một xấp dày!
Có điều sờ thấy khá mỏng, có lẽ bên trong chỉ có mấy trăm tệ thôi nhỉ... Đ*ch! Bên trong thế mà lại là một tấm chi phiếu!
Ninh Hề Nhi mở to mắt, lặng lẽ đếm đếm xem rốt cuộc có mấy chữ số. Cô sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, nhỏ giọng gọi: "Kỷ Dạ Bạch! Có phải mọi người cho lì xì nhầm rồi không?"
"Hả?" Kỷ Dạ Bạch không hiểu.
Ninh Hề Nhi hươ bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo diễn tả cho Kỷ Dạ Bạch: "Có rất nhiều rất nhiều số không!"
"Ha ha." Kỷ Dạ Bạch phì cười: "Cho cậu thì cậu cứ cầm đi."
"Nhưng mà nhiều lắm..." Cô vẫn hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-cung-om-cai-nao/2627784/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.